Sáng nay gỡ tờ lịch ôi chao đã 20 tết thật rồi. Theo thói quen tôi nhẩm tính chỉ còn mười ngày thôi mình thêm tuổi thêm già. Xuân đã về, đường phố vắng hẳn người nhập cư thay vào đó những chợ hoa, những gian hàng bánh mứt, dưa hấu bắt đầu dọn ra. Trong Chợ Lớn khu Hải Thượng Lãn Ông đỏ rực những câu đối, liễn chúc tết chộn rộn khách lựa chọn tìm kiếm lời hay ý đẹp để trang hoàng ngày tết. Tôi chọn một cặp rắn thật dễ thương kèm theo chữ phúc với mong muốn bình an hạnh phúc cho mọi nhà.
Trên đường Thành Thái hoa đã bày đầy xuống lòng đường nào là lan hồ điệp, địa lan, cattleya, moncara… hồng Sa Đéc, hồng Đà Lạt, dã yên thảo, dừa cạn, trạng nguyên, sống đời, cát tường còn cúc thì đủ loại đủ màu như mâm xôi, đại đóa, kim cúc…Riêng mai thì khỏi nói cả một rừng lớn nhỏ có đủ mai vàng mai trắng đua nhau khoe sắc.
Chợ lá dong ở ngã ba Ông Tạ cũng không kém phần nhộn nhịp, người mua kẻ bán tấp nập. Với tôi những ngày này mới thật sự là tết, đi đâu cũng thấy náo nhiệt chỉ còn thiếu tiếng pháo nổ đì đùng mà thôi.
Sài Gòn buổi tối rực rỡ hơn với mỗi con đường trang trí theo từng chủ đề và muôn ngàn ánh đèn li ti họp lại tỏa sáng khắp nơi, tây cũng như ta người người đi chơi ngắm cảnh chụp hình rất nhiều. Năm nay đường hoa Nguyễn Huệ kỷ niệm vừa tròn mười tuổi. Cái tên chợ hoa Nguyễn Huệ ngày xưa đã đi vào lòng người Sài Gòn mỗi dịp xuân về. Chợ hoa là nơi mọi người đến để đón nhận năm mới chia sẻ niềm vui, hạnh phúc cho nhau và đi dạo ngắm cảnh mua vài chậu hoa, cành mai về chưng trong mấy ngày tết. Khi chợ hoa bị dời đi người ta cảm thấy hụt hẫng và tiếc nuối cho một hinh ảnh truyền thống đã có mấy chục năm qua. Và rồi cám ơn những người đã thay đổi diện mạo con đường này xinh đẹp hơn, ý nghĩa hơn mỗi khi tết đến xuân về.
Nhớ ngày trước cưới xong cũng chỉ còn mươi ngày nữa là tết, tôi lo năm nay mình sẽ phải ôm đồm nhiều thứ nào làm kiệu, làm mứt, kho thịt và chuẩn bị dọn dẹp tổng vệ sinh nhà cửa. Nhưng mỗi chiều đi làm về chẳng nghe mợ bảo con phụ trách việc này hay giúp anh chị việc kia, tôi thắc mắc với chồng, chồng cười và nói nhà này chẳng bày vẻ chi cho mệt. Tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngỡ ngàng khác. Lại nhớ đến nhà mình năm nào cũng vậy, má tôi bày đủ thứ làm mấy chị em tôi chạy theo trối chết, tuy cực mà vui vì không khí tết đầy ắp trong nhà. Thức ăn chuẩn bị tới mền cũng còn, từ 25 tết trở đi nhạc xuân mở suốt ngày, hết băng này tới băng nọ hay nhất vẫn là ” Shotguns Xuân 73 ” Những bài “Xuân đã về”, “Xuân họp mặt” nói lên sự sum họp những người thân trong gia đình, gắn kết những người bạn lại với nhau.
Ngày 30 tết, buổi cơm họp mặt gia đình đầu tiên. Mợ nấu toàn món bắc xưa khẩu vị hoàn toàn khác hẳn thật lạ lẫm vô cùng. Đêm giao thừa lòng buồn rười rượi trong xóm vắng ngắt như tờ, nhà nào nhà nấy đóng cửa im lìm xóm đạo có khác. Xa xa tiếng pháo vọng lại, giờ này nhà tôi như mọi nhà đã bày ra cúng giao thừa ngoài sân. Đúng 12g đêm pháo nổ giòn dã khắp nơi. Có nhà dây pháo dài 5m treo từ sân thượng xuống, nhà ít nhất cũng 1m, cả nhà tôi thi nhau đếm xem nhà nào đốt nhiều nhất dài nhất. Ba má tôi qui định đêm giao thừa, sáng mùng 1, mùng 3 mỗi lần chỉ 1m mà thôi. Khi tiếng pháo ngừng như mọi năm ba tôi là người đầu tiên xông đất nhà mình. Bánh mứt cúng xong được đem ra nhâm nhi với trà nóng và quây quần xem chúc tết, ca nhạc mừng xuân trên tivi. Hình ảnh nhà tôi đón giao thừa là như vậy đó còn năm nay… Lên gác chồng tôi lôi ra một phong pháo treo lên cửa và châm ngòi, tiếng pháo tuy ngắn nhưng cũng làm lòng tôi ấm áp ít nhất tôi không thấy lạc lõng nơi này.
Vậy đó mà ba mươi năm đã trôi qua.
Nguyễn Thoại Vân
Xem hình Sắc Xuân và Đường Hoa Nguyễn Huệ Xuân Quý Tỵ
* Trang này được xem 2579 lần