” Ngày tận thế thật sự đang đến với chúng ta. Tinh cầu Black Star đang lao đến trái đất với tốc độ ánh sáng…….” Tiếng phát thanh viên nghẹn ngào thông báo. Không cần nghe hết, mọi người túa ra đường nhìn lên bầu trời. Bằng mắt thường, lúc này cũng thấy được một tinh cầu màu đen to như mặt trời thứ hai đang ngày càng lớn dần….
GIỜ ĐẦU TIÊN
Tận thế… tận thế…tận thế tiếng la kinh hoàng vang dậy khắp nơi. Thành phố đã bắt đầu hoãng loạn thật sự. Không ai còn nghĩ đến điều gì khác, sự kinh hoàng đã làm tê liệt mọi suy nghĩ. Các trạm xăng đã tê liệt hoàn toàn, mọi phương tiện giao thông gần như đình trệ. Mọi người tìm đũ mọi cách đễ trỡ về bên người thân nhưng đã không còn kịp nữa, xe cộ đụng nhau loạn xạ trên xa lộ.
GIỜ THỨ 3
Tinh cầu đen như con quái vật đang nuốt dần khoãng trời xanh đễ càng lúc càng lớn nhanh thêm .Điện, nước đã cúp hoàn toàn. Nổi kinh hoàng lên đến đỉnh điểm, người ta đã không còn kiểm soát được hành vi cũa mình nữa. Cướp bóc diễn ra khắp nơi.
Đường xá đã không còn lưu thông được, đó đây có những đám cháy do tai nạn, do người đốt . Người bị kẹt trong đám cháy kêu gào thống thiết, kẽ bị thương lê lết vạ vật trên xa lộ mà chẳng một ai chú ý đến họ.
Nhiều người quỳ xuống đường, hướng mặt lên trời cầu nguyện đấng tối cao của tôn giáo mình, họ cứ quỳ như vậy cho đến khi không còn sức để quỳ hoặc bị những đoàn người chạy loạn điên cuồng dày xéo lên.
Một số người đã bõ xe để chạy bộ về nhà, càng lúc càng hoãng loạn, họ cứ chạy chạy và chạy, một số đã gục ngã bên đường, số còn lại cứ tiếp tục chạy, vừa chạy vừa gọi tên người thân cho tới lúc tia lý trí cuối cùng đã mất đi theo sự kinh hoàng thì họ vẫn cứ tiếp tục chạy theo quán tính mà không biết vì sao mình chạy và chạy đi đâu . Cứ như vậy vừa kêu gào vừa chạy cho đến khi gục xuống.
Con người đã bắt đầu điên loạn thật sự. Một gã vừa cầm dao chọc vào bụng cụ già và khoái trá rú lên nhìn dòng máu tuôn ra. Như say máu, hắn lại tiếp tục nhiều lần như vậy mà không biết rằng cụ già đã chết từ lâu.
Một gã khác giật được túi thực phẩm cũa một phụ nữ, vừa đưa vào miệng nhai ngồm ngòam vừa xé tan túi xách và tung hê tất cã lên trời rồi cười sằng sặc.
Có người đem súng ra đường bắn loạn xạ vào những gì di động trước mắt mình, mắt họ mỡ trao tráo nhưng họ không hề thấy gì, cứ bắn và bắn .
Một cặp nam nữ vừa tìm được nhau đã ôm chặt lấy nhau hôn hít cào cấu lẫn nhau và làm tình ngay bên vệ đường. Họ không còn thấy ai cã và cũng chẳng ai để ý đến họ, mỗi người đều chìm đắm trong sự hoãng loạn của chính mình rồi.
Những đám đông gào rú kéo nhau phá nát các nhà hàng , tiệm ăn, tranh dành nhau thực phẩm và nước uống. Họ đã trỡ thành đàn sói man rợ và hung hăng chà đạp giết chóc lẫn nhau. Trẻ em, người già và phụ nữ bị chà đạp thãm hại, những xác chết rải rác bên đường phần lớn là những con người yếu đuối này.
Những cuộc tự sát hàng loạt đang diễn ra khắp nơi, nhiều gia đình may mắn tụ họp được với nhau, họ cùng nhau cầu nguyện và cuối cùng kết thúc cuộc đời cùng nhau với hy vọng sẽ gặp lại nhau ở một kiếp khác. Bằng đũ các phương tiện hoặc dụng cụ đang có, những người cha hoặc người mẹ đã giết con mình rồi tự sát theo.
Loài người trãi qua hàng ngàn năm mới xây dựng được tinh thần nhân ái tương trợ, biết thương yêu đồng loại thì lúc này đây chỉ sau vài giờ mọi nền móng nhân bản đó đã hoàn toàn sụp đổ. Thành phố đã thật sự chết do con người đem đến trước khi thiên nhiên tạo nên cú kết thúc cuối cùng
GIỜ THỨ N
Tinh cầu đen lúc này đã to đến độ che khuất cã bầu trời. Trời tối đen như mực. Nhiệt độ xuống thấp đến mức chưa từng có. Các ống dẫn nước đã bị vỡ từ lâu do bị sự dản nở của nước. Những đám cháy trước đó giờ đã phũ đầy băng giá. Các công trình kiến trúc bằng bê tông, bằng đá hoa cương, bằng kính đang từ từ rạn nứt và sụp đổ hàng loạt. Sự sống gần như đã biến mất.
Sự yên lặng, yên lặng đến rợn người. Nhiệt độ càng lúc càng xuống thấp, băng giá hoàn toàn làm chủ trên toàn bộ bề mặt trái đất,
quả địa cầu đang bước vào thời kỳ băng giá vĩnh cữu. Loài người đang hắt những hơi thỡ cuối cùng.
Dưới tầng hầm sâu, những kẽ khôn ngoan còn sót lại của loài người đang co ro ôm nhau trong cơn buốt giá và đói khát. Có thể một trong số họ trước đó là một con sói hung tàn nhưng giờ đây cái lạnh, đói, khát và sự kinh hoàng lẫn tuyệt vọng đã biến họ thành những con cừu. Họ đang nhìn ngọn lữa leo loét tàn lụi dần. Những gì có thể đốt, họ đã đốt cã rồi, họ không còn tuyệt vọng hay kinh hoàng nữa. Lúc này tất cã gần như hóa đá, thần kinh đã tê dại, họ nhìn chằm chằm vào ngọn lữa, ngọn lữa cuối cùng, ánh sáng cuối cùng của loài người. Ngọn lữa sáng lên lần cuối rồi vụt tắt. Bóng tối bắt đầu vỉnh viễn ngự trị trên địa cầu.
Hắn chồm dậy . Trời vẫn tối đen như mực, vói tay bật đèn, nhìn sang bên thấy bà xã vẫn đang say ngũ. Theo thói quen, kéo lại cái chăn có lẽ đã bị rời khỏi người từ giữa khuya, hắn lại nằm xuống rồi sực nhớ bật dậy lần nữa và nhìn lên tường. Tờ lịch đề ngày 21/12/2012 ngày hôm qua chưa xé vẫn còn đó. Thỡ ra nhẹ nhỏm và nằm xuống kéo chăn trùm kín đầu. Lần này, hắn hy vọng sẽ có giấc mơ ấm áp hơn.
Texas 11g 27 ‘ đêm 20/12/2012 ( viết vội về lời đồn ngày tận thế 21/12/2012 )
* Trang này được xem 3455 lần
Tận Thế gì cha nội, toàn là tin đồn nhảm, vậy mà có kẻ tin mới chết chớ! Không tin sao viết “hoảng loạn” vậy cha nội VT.
Bộ Duy không đọc đoạn cuối sao ? Hắn ngũ khò ngay ngày 21/12/2012 chớ hắn đâu có hoảng loạn gì đâu nè ! Chỉ có điều là hắn bị tung mền ra lạnh quá nên nằm mơ vậy thôi mà …he.he.he…
Cái này là đại ca bị bóng đè hehe…Ngày tận thế của đại ca chưa đến vì em còn ở Australia kha…kha…
Ngày mai tận thế rồi, cái credit card mới gởi về chưa kịp xài biết làm sao đây? Có ai giúp mình không?
Anh Hùng thân!
Chuyện nhỏ mà, đưa Cơm thì cơm không dám tiêu xài, vì phải lo trước, lo sau và lo cho con cái trong nhà trước đã. Cách hay nhất là Anh đưa cho Phở thử xem sao? Tớ tin chắc là Anh nhận được môt thơ tính tiền cuả ngân hàng hoa cả mắt đấy.
Thử đi Anh Hùng.
Các anh chị ơi,
Nếu ai sợ gặp nguy hiểm trong ngày tận thế hay bất cứ lúc nào thì nê dự trữ đồ ăn trong túi áo, túi quần, giỏ xách, v.v. Khi nào thấy có mồi nguy hiểm thì bỏ thức ăn vô miệng liền là giải tỏa được hết. Không phải vậy sao? Người ta nói “trời đánh tránh bữa ăn” mà. Cứ ăn liên tục là giải nan, chỉ có lên cân thôi.
Không biết có ám chỉ điều chi mà Bài viết Ngày Tận Thế của mình vừa post lên, chỉ trong vòng 10 phút thì cã hai người Lan & Điệp cùng lên tiếng, có vẻ như đe doạ ?
Nói thiệt là chuyện tình Lan & Điệp của mình tưỡng tượng tuy không thơ mộng nhưng khá thực tế . Ở Sài Gòn, rất nhiều người trước khi bước vô chánh điện lễ phật thì phải bõ dép ra ngoài, khi trỡ ra thì “ôi thôi đâu rồi đôi vép thân yêu ! ” Bà xã mình và cô bạn cũng đã có lần đi chân không về nhà sau khi lễ phật ở chùa Đại Giác quận Phú Nhuận .
Còn chuyện Lan cắt đứt dây chuông bằng kéo rồi bị điện giựt cháy nám mặt, khiến cho Điệp nhìn Lan mà tưỡng là hà bá thì do mình dựa theo thực tế mà tưỡng tượng thôi, vì thời đại này chỉ xài chuông điện thôi chứ đâu có nối dây ra ngoài để kéo chuông như xưa đâu nà !
Lan & Điệp hãy thông cảm nhé ! Nếu diễn tả y như thực tế mà không có chút tưỡng tượng thì đâu còn là câu chuyện nữa mà phải gọi là báo cáo hoặc tường trình rồi he.he.he…
Bộ đại ca quên là Lan học điện tử với lại rất sợ điện sao ta! Làm gì mà cầm kéo cắt dây chuông được hehe…Cái vụ mất dép ở chùa khi lạy là xảy ra hà rầm ở Vn vì chùa khg có mướn bào vệ và khg có biển cảnh báo coi chừng mất dép. Kinh nghiệm cho các bạn khi quỳ lạy nhớ đặt dép dưới đầu gối nha!
Đại ca à em hỏng có hăm dọa đâu mà em hăm thiệt rồi, vẫn còn ngoan cố xỉa xói, xối xả vô love xì to ri của người ta huhu….
Chiều qua tôi đang chót vót trên tầng cao Chợ Rẫy thăm người bệnh.
Một anh bạn gọi điện, hỏi không biết tận thế sao còn bon chen leo lên đó !
– Hè .. hè ….! Tính kỹ rồi ông ơi ! Lỡ trời xập, trên này mới …. đè được nhiều người hơn à nghen !
Chà ! Giờ này đất nước người Maya chưa qua ngày 21/12 mờ ! Nín thở xíu nữa bà con ơi !
Thấy anh No Name nhà mình lên hình có người đã hỏi anh tên gì vì thấy anh quen lắm kìa! Không quen sao được các anh ơi, Anh No Name là người học lâu nhất trong trường tương đương bằng thời gian học bác sĩ. Từ khóa đàn anh xuống tới đàn em ai anh No Name cũng biết thật bất công khi mà để cho anh hai chữ No Name, bởi vì hai chữ No Name này làm cho em và Kim Thu bức hết tóc để đoán xem ảnh là ai? Bây giờ có cơ hội này nên em phải tố hihi…Anh này là Mai Quốc Hùng trong thời điểm em biết anh là anh học 11T4 năm 1974 cùng lớp với anh Vũ Thế Hiệp, anh Đình Hầu và anh Lâm Thanh Hùng (em định nói anh Hùng đen mà nhớ ra cả hai anh đều đen đều hihi…). Ai có ân oán gì với anh thì lên xin tí tiết hén!
Chúng ta chờ thêm vài tiếng nữa bên Mỹ cũng chưa qua ngày 21 anh Hùng ơi. Hình như bên đó các bạn đang nín thở. Em thấy im quá ngay cả anh VT sáng giờ khg thấy ảnh nhúc nhich.
Đúng rồi đó anh Hùng ơi, em bứt tóc gần sói đầu luôn để tìm được tên Anh. Ngộ sẽ báo chù một ngày gần đây thôi hehehe.
Bữa hôm gặp Anh có mấy phút chưa kịp đòi. Hãy đợi đấy nha Anh, rủ thêm Anh Sơn Anh Lộc cho đủ bộ ha
KT