
Thoại vân, Vũ Hoàng Sơn -Vì tôi là linh mục có được một tín đồ nhưng không là thánh thần…
Thoại vân là người bạn rất thân với Xl đối với gia đình Thoại Vân xl còn mang một cái ơn rất lớn, vì hồi đi học mỗi lần xl ghé nhà rủ Thoại Vân đi mẹ và chị hai của Thoại Vân lấy cơm trưa cho nàng thường bỏ nhiều thêm vào cho xl ăn chung.
Thoại Vân thì nhỏ con, đeo cặp kiếng dầy nhà ở đường Cô Bắc quận 1. Nàng không thuộc top học giỏi nhưng thông minh
Anh Sơn thì học 11T2 hay T6, cũng khg nhớ rõ lắm, người mièn bắc.
Hồi đó Thoại Vân và anh Sơn mới yêu nhau hễ mà hắn có bất cứ cái gì ngon để dành được là hắn đều để lại cho anh Sơn (chưa bao giờ nghe hắn nói tao để dành cho má tao hihi…) Cứ bị mấy bạn trong lớp chọc “con này dại trai thiệt”.
Vui lắm để nhớ coi bửa đó là thứ hai Vân vào kể lại với xl là:
– Hôm qua tao với ông Sơn đi xuống nhà dì Tư tao ở Biên Hòa chơi!
– Vậy hả?
– Ừa dì tư tao chịu chơi lắm, ăn cơm xong bả đưa tụi tao hai cái gối bảo xuống nhà dưới nghỉ trưa đi. ( nhà dì Tư của Thoại vân có xây một căn nhà phía sau riêng tách ra với nhà trước thì phải, nhớ nàng kể vậy!).
– Trời ơi rồi mầy có đi khg?
– Có chứ sao khg?
– Chết rồi mầy ngu quá Vân ơi coi chừng bả méc má mầy đó!
– Hỏng có đâu dì tao sống Tây, chịu chơi thoải mái lắm, bả khg có méc đâu!
– Nhưng bả là dì mầy chứ đâu phải là dì của ông Sơn.
– ?!?!
Nhưng sau đó khi ra về xl cứ lo cho bạn, những ý nghĩ đen tối cứ chạy trong đầu, ngủ mà chắc không sao! khi nào thức mới sợ!
Đến hôm sau vào lớp Thoại Vân nhìn thấy xl chửi ngay:
– Con này, miệng mầy ăn mắm ăn muối nói linh quá hôm qua đi học về thấy dì Tư ngồi trong nhà, vừa chui vô bị bả và má tao chửi cho một trận nên thân, bả nói bả thử mà tao cũng khg từ chối. May mà bửa đó chưa có gì xảy ra, và bả biết được, nếu đi chỗ khác thì sao? (hihi chắc bị dì Tư rình…)
– Thấy chưa tao biết ngay, tây cái gì ? bả là dì mầy mà!
Sau này anh Sơn và Vân cũng lấy nhau (không biết anh Sơn có bị hai bà già kề dao trên cổ khg ta!?), bây giờ nghe nói anh Sơn đang làm việc trong nhà thờ, chỉ biết kinh kệ chuyện đời đã bỏ ngoài tai nhưng mà (không biết có bị cái gì nhọn khơi lại khg thấy cũng có gởi vài comment trên chợ chồm hổm rồi) cũng không phải là linh mục đâu nha! Bởi vì…
…Mất vì tin tín đồ là người tình, có ngờ đâu người tình là ác quỷ, ác quỷ đầy tìm năng…hihi…
– Trả lon chè đậu ván đây!
Kỳ sau: T, NV K – Ôi sao người miệt mài ngày vui nào còn dài, ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy.
* Trang này được xem 2038 lần
Hihi, ngày đó KD, PA và anh Sơn, anh Thạnh, anh Hùng, anh Lộc tới nhà anh Lộc nghe PA đàn Piano- quên mất trong một dịp nào đó rồi KD và anh Sơn trở thành anh em kết nghĩa. Qua hôm sau anh Sơn gặp KD nói “hôm qua anh phải về năn nỉ chị em muốn gãy lưỡi luôn”
Ủa sao dzậy????? chị nào????? ảnh nói “chị Thoại Vân của em đó- chỉ ghen”
Mum ơi- ý cho em gặp chỉ đi để em nói rõ cho chỉ biết – ảnh nói ” anh còn không xong nữa chớ em tới là chết luôn”
Ayia 30 năm rồi em vẫn tin vậy cho đến bây giờ khi chị XLan nói chị TVân không có ghen đâu- hay là ông anh của em nâng gía trị sản phẩm đây?????? Chị TVân trả lời dùm em nha. Anh Sơn ơi- bây gìờ anh có còn năn nỉ như ngày xưa không? Nếu vẫn còn thì nhớ giữ nha- anh do the right thing đó :-Đ
Cái gì nhọn đã xuất hiện ….hình như nó đang chọt nữa hihi… Anh Sơn, Thoại Vân bình tĩnh phán quyết vấn đề chuyện trong nhà đừng nát, chuyện ngoài chợ vẫn mát…Hai đứa này hợp lại đứa chọt đứa chỉa. Ê mà trong tự điển Cao Thắng khg có chữ giận đó nha!