
Nguyễn Mạnh Hùng là anh bạn lớp Kỹ Nghệ Sắt bạn của Công Thuận mà hồi đi học Xlan có dịp chơi chung. Thật ra khi làm bạn với Công Thuận Xlan rất ngại kết thân với mấy ông lớp Kỹ Nghệ Sắt lắm vì mấy anh này chọc ghẹo nghe khó lọt tai làm Xlan sợ, quê và mặc cảm vì mình xấu và mập mạp.
Khoảng năm 1977 lúc gần ra trường Công Thuận có rủ Xlan xuống nhà cô của Mạnh Hùng ở Biên Hòa chơi bằng xe đạp, mà khổ nỗi Xlan thì không có xe đạp còn Công Thuận thì bị gia đình không cho lấy xe đạp đi học (chắc gia đình nghĩ Thuận sẽ chở Xlan). Nên Xlan đề nghị rủ Thoại Vân theo cùng (vì Thoại Vân có xe đạp và là bạn nối khố của Xlan).
Mạnh Hùng thì đi xe đạp cao, Thoại Vân đi chiếc xe mini thấp bé so với dáng người của nàng. Khi đến điểm hẹn Mạnh Hùng nhường xe đạp cho Công Thuận chở Xlan, còn anh thì dùng xe Thoại Vân chở nàng (hơn 30km nha các bạn nghĩ lại sao xa quá!). Khi hai anh chàng toát hết mồ hôi chở 2 đứa tới được nhà bà cô, cô rất vui vẻ, lịch sự, hiếu khách tiếp đón 4 đứa.
Lúc nấu và ăn cơm trưa Xlan là người nhanh nhẹn xốc vác phụ cô dọn dẹp vì hồi đó mẹ cứ dạy “đau chết chứ làm không có chết, con gái đến nhà người ta cứ lăn xả vào bếp mà làm!”. Thật ra thì Vân cũng đảm đang lắm nhưng so với Xlan thì nàng từ tốn ít nói hơn một chút nên bị Xlan lấn hết. Dọn dẹp xong cô của Hùng ngồi nói chuyện với Xlan bà cứ nghĩ Xlan là bạn gái của Hùng vì thông thường con gái chỉ biểu lộ sự siêng năng chăm chỉ khi tới nhà bạn trai để lấy điểm nên cô nghĩ vậy và vui vẻ thân thiện với Xlan lắm! Lúc Hùng đi wc (nhà xí được xây phía sau ngoài nhà phải đi bộ một đoạn) bà cứ thúc Xlan đi cùng với Mạnh Hùng ra đó, hình như bà cô kết Xlan và muốn tạo điều kiện cho hai đứa có thể nói chuyện riêng tư ở nhà… xí hihi…) Làm Xlan và Thoại Vân cứ nhìn nhau cười.
Rồi khg biết sao chiều về Mạnh Hùng đòi chạy xe đạp của mình và kêu Công Thuận chạy xe Thoại Vân (chắc bị mõi chân với xe mini) xe mini thấp chở Xlan cho bị xì khói không biết hai ông tính toán làm sao làm Thoại Vân bực mình không cho Thuận chạy xe nàng luôn. Cuối cùng hai ông đi một xe, hai đứa con gái chạy một xe má ơi các bạn biết rồi đường xuống Biên Hòa thì toàn lên dốc xuống dốc 2 đứa phải đạp bằng 4 cái chân mới đi nổi về nhà.
Sau ngày gần ra trường chi đoàn có tổ chức đi cắm trại Vung Tàu 3 ngày, Xlan nhớ lúc đó Thuận và Trịnh Tuyết phải vào nhà xin mẹ mình mãi bà mới cho đi với điều kiện là Tuyết Trịnh và Thuận phải chăm sóc mình chu đáo vì Xlan say xe nhiều lắm, mẹ sợ mình chết trên xe nên hồi nhỏ Xlan hiếm khi có cơ hội đi xa.
Lúc ngồi trên xe bus 40 chỗ Xlan ngu ghê đi chọn chỗ ngồi gần phía sau đuôi xe cạnh Tuyết Trịnh nàng này đi xe giỏi lắm không say với lại ngồi gần để đuợc Tuyết chăm sóc, phía sau có nguyên một nhóm Kỹ Nghệ Sắt như Dũng trắng, Sĩ Hiệp, Mạnh Hùng, Công Thuận, hỏng nhớ là có Dũng đen va anh Thọ khg lâu quá rồi khg nhớ rõ, khi xe vừa tới biển thì Xlan nhảy ngay xuống ói xà xà như chưa bao giờ được ói, chưa hết hoàn hồn thì nghe tài xế nói “Không phải chỗ này lên đi tiếp!” Trời ơi nghe xong tay chân bủn rủn. Công Thuận nhảy xuống kéo Xlan lên mình nói mọi người đi trước để Xlan đi bộ theo vì sợ quá rồi! Lúc đó nghe giọng nói của mấy ông sắt thép “Thuận sao mầy khg kéo chị hai mầy lên đi!”
Khi đi lượt về mắc cười lắm trời mưa tầm tã mọi người đóng kín cửa sổ xe lại riêng khung cửa của Xlan khg cho đóng vì sợ ngộp, trời mưa lớn,gió cứ tạt hết vào mà tạt lòn ra phía hàng ghế sau lưng Xlan mấy ông Kỹ nghệ sắt ngồi chỗ này, mấy ổng che dù, mặc áo mưa ngồi chồm hổm co rúm lại Xlan còn nhớ hình ảnh của Mạnh Hùng ốm yếu co ro vì lạnh, mấy ổng bực mình quát lên “Thuận mầy sợ má mầy quá không dám đóng cửa sổ lại hả?” Vậy đó hết gọi Xlan là chị hai của Công Thuận lại gọi là má vậy thì sao mà khg sợ mấy ông sắt thép cho được! Mấy người gì đâu mà cứng ngắc, khó chịu y như cục sắt.
Năm 2002 thì Xlan gặp được Mạnh Hùng trong buổi sáng sớm mới mở cửa hàng. Mạnh Hùng vào nhìn Xlan chỉ cười tủm tỉm, không nói gì cả, bất thình lình quá Xlan không nhớ ra (Lúc đó anh Hùng có nhận hợp đồng làm cửa sắt hay cái gì không nhớ cho một cty đối diện cty Xlan). Đến khi gặp anh thêm lần nữa khi anh mua thuốc lá phía trước Xlan chạy ra nhờ chú bán thuốc hỏi dùm coi có phải tên anh ấy là Hùng khg? Cuối cùng thì đúng còn Xlan bị ảnh giáng cho cái tội “Bây giờ sang quá khg nhận ra bạn bè!” Nay viết truyện này báo cho anh Hùng biết Xlan cũng sang đó mà sang hai lần đò. Còn sang trọng hả trời ơi lạch bà, lạch bạch trong tư thế sang ngang hai hàng thì có hihi..
Đây là kỷ niệm mà Xlan còn giữ được với Mạnh Hùng người bạn mà trước giáng sinh năm rồi luôn dặn dò Xlan gọi điện về cho ổng chúc giáng sinh Xlan giữ đúng lời hứa còn cái mobile phone của Hùng đầu dây bên kia thì chỉ có tiếng tít rồi tắt lịm không thấy trả lời làm Xlan thấy lo. Bởi vì ổng cũng là một trong những người con của Ngọc Hoàng. Và khi Xlan gọi anh luôn nhầm tên Xlan với Hoa, Lý, Lựu Đào gì đó hihi… Chúc anh Hùng luôn khỏe mạnh.
* Trang này được xem 2142 lần
Không phải mình từ tốn đâu XLan à ! ngu sao làm chi cho mệt với lại đính chính một việc, hai đứa mình không phải là bạn nối khố đâu nghe. Mấy ông nội này mà tưởng tượng đến mắc công lên tăng sông chết không kịp ngáp bỏ vợ lại ai hưởng. Tìm một từ mẽo miều nào ca tụng tình bạn hai đứa mình đi, đại loại như là tỷ muội tình thâm vậy đó dù nghe sến hơn con hến.
XL viết bài hay lắm, bộ nhớ còn tốt
TV, mấy cô không mặc khố, nếu không thích “nối khố”, thì “nối …” cái gì cũng được
Nối váy nghe….. mà nghỉ lại rồi cứ đóng khố coi ai chết cho biết.