Hi … hi… một hồi ức khá ấn tượng cho tuổi học trò ngây thơ …
Vào thời điểm trường tổ chức 2 cuộc dã ngoại Vũng Tàu và Nha Trang … Thật sự Hoa không nhớ hẳn là của chuyến VT hay NT hi … hi … Dạo đó lớp mình là lớp nữ đầu tiên phải nói được nhiều ưu đãi của các thầy cô và cả ban giám hiệu nhà trường nữa … dĩ nhiên các anh nam sinh thì không ngoại lệ rồi … Các chàng bằng lớp thì lại nhút nhát … các anh lớp lớn bên ban toán thì ôi thôi đầy đủ vẻ nam sinh hí … hí … ga lăng lắm nha … lúc nào cũng tỏ ra là đàn anh hết nên các nàng mình tha hồ mà nhõng nhẻo …
Vì đựơc hầu như cả trường ưu ái lại là ma cũ nữa chứ … nên có phần nào chảnh hơn các em mới vào sau này … Lớp sinh hoạt thường xuyên trước cả năm … về mặt hát hò văn nghệ lúc nào lớp tụi mình cũng ẵm giải hết … được đi diễn ở thành đoàn, ở bộ cơ khí hay những buổi diễn lễ lộc tại trường thì lớp luôn là trọng tâm của đêm văn nghệ … Vì thế các nàng chảnh nay càng chảnh chẹ nữa chứ … Vì tụi em là con gái mà … hi … hi … cho tụi mình xí xọn xảnh xẹ tí nha …
Tiếp tục chuyến dã ngoại này thôi … sau khi dựng lều ổn định chỗ ăn ở … như bạn Tuyết kể đó … là tự các tổ mình phân nhau nấu ăn … sinh hoạt cá nhân thoải mái … Tất cả nữ lớp tụi mình tập trung ngủ sinh hoạt ở lều lớn nhất … cũng là lều dự trữ lương thực và các anh ban tổ chức ban ngày cần họp rồi cũng chia về các tổ ăn uống ngủ nghỉ … buổi tối cuối của đêm cắm trại có chương trình đốt lửa trại … và lại không thiếu màn trình diễn văn nghệ của lớp …với các tiết mục đã từng gây sóng gió ở sân khấu thành đoàn … mà nay diễn lại cho các bạn coi … mộc mạc chân đất trên lớp cát của bãi rừng dương xanh ngút chạy dài … và gió rít ào ào theo từng con sóng dạt vào bờ … làm lạnh buốt bờ môi lập cập đánh bò cạp vào nhau mà còn ca hát nỗi gì … hu … hu … Ấy vậy mà khí thế lửa trại đã làm các cô nàng không còn run rét vì gió biển … sẵn sàng đứng theo đội hình … trình diễn khí thế … đúng là tuyên dương nhé … Các nàng CT5 ơi …
Đêm lửa trại với các tiết mục đơn sơ mà ấm cúng … sau phần văn nghệ bỏ túi là phần ăn tối nhẹ với mỗi người 1 củ khoai lang nấu … ăn uống xong trở về lều từng nhóm …
bọn mình rút vào lều nữ nằm rù rì … khúc khích …cười hí hửng …nhắc lại câu chuyện sáng nay trong nhóm tổ nam có các anh mình hay tếu nhẹ nhàng mà vui ghê … đó là anh Hải có biệt danh là đê… a… nốp… Hoa không nhớ anh học lớp nào có dáng người cao ốm lều khều … khi mà các bạn nam khác trong tổ anh đang dựng lều …còn anh ta thì thót lên nhánh cây dương cao chót vót …làm động tác vươn người tới … tay che mắt như ống nhòm … nhìn dáo dác xung quanh tứ phía … khiến các tổ cũng hoang mang theo dõi từng động tác của anh … và rồi với gương mặt hình sự tỉnh rụi … anh ta tụt xuống khỏi cây và ngơ ngác tuyên bố là … “mọi da đỏ chưa có tới … các bạn cứ tiếp tục … ” trời trời … gì mà giống phim cao bồi vậy cha … làm tất cả mất thời gian vì anh … các bạn mình có đòn độc chiêu thôi là cố véo cho bằng được … cái tội khiến cho cả bọn cười bò lăn nè … Vậy mà giờ nhắc lại … cũng không nín cười nổi nữa … hí … hí ….
Sáng hôm sau thức dậy mặt mày tươi tắn … và hôm nay củng là ngày nhổ neo quay về lại Sài Gòn của tụi mình rồi … còn tự do trong 2 giờ trước khi tập trung … 2 nàng Hoa và Lan B … đang lang thang dọc bờ đá dưới hàng dương tản bộ … ngắm cảnh thơ mộng bình minh buổi sáng thật êm đềm và thú vị … để thả hồn nơi chốn nào đó mà các nàng cho là bình yên …
Còn đang du dương thì bỗng nhiên có tiếng cười khúc khích và tiếng chân chạy thình thịch tiến đến gần chỗ 2 nàng mình đang đứng … thì ra 2 chàng CT đây mà … Hoa nhanh nhẩu lên tiếng hỏi chuyện gì … ??? mà các ông chạy cười tươi vậy … ??? 1 anh cao lớn và 1 anh vừa người cùng cười nói … có thật muốn nghe và xem chuyện vui này không … ??? cũng tật tài lanh nhỏ Hoa liến thoắng … gân cổ trả lời liền … muốn muốn … 2 chàng ta nhìn nhau cười bẽn lẽn … đá mắt nhau ra mòi bí mật thêm nữa … Làm nàng mình thêm sốt ruột … cong môi hối thúc … từ từ … trước sau gì cũng bật mí mà … khoan đã …??? gì nữa …??? Mà hứa nha … ??? hứa gì chứ …??? hứa là không có giận đó … Lúc này nàng Lanb mới cắn môi khẽ làm duyên kéo Hoa lại … sao tao nghi quá … ??? còn nhỏ Hoa cứ tít mắt không sao đâu … trả lời liền … ừa thì không giận nè … Vậy xoè tay ra đi cho coi cái này … hí …hí … trong bụng nhỏ đánh lô tô nha … chắc quà chia tay gì đây … lo mơ mộng mà quên cảnh giác … nhanh nhẩu đưa tay ra liền … bất chợt sinh nghi nhìn 2 anh cười có gì đó gian gian nha … và câu nói nhắc đi nhắc lại không giận này … nàng Hoa mình vừa kịp rút tay lại …thì hởi ôi .!.!!!. ghê gớm quá ..!!! một con sâu xanh lè to bằng ngón tay út lận đó …thật khủng khiếp rớt ngay xuống đất cạnh chân 2 nàng … la í ới nhảy tưng lên … và giận xanh mặt … tuyên bố nghỉ chơi 2 anh chàng này luôn bỏ về lều 1 nước … ấm ức … ngoe nguẩy … Hoa tuyên bố hùng hồn dứt khoát …không nói chuyện với 2 tên này nữa … còn nàng Lan b khoái chí cứ cười tủm tỉm chọc quê bạn mình …
Về chưa kịp tới lều thì 2 anh chàng chạy theo rối rít năn nỉ ỉ ôi ..!.!.!. anh chàng cao lớn thì nằng nặc nói lần này Hoa xoè tay đi …thiệt đó chứ không giỡn nữa đâu … không ..!!. không tin ..!!. nói thiệt mà … tặng bạn mình món quà kỷ niệm chuyến dã ngoại thiệt chớ bộ … không thèm … ai biểu ..??? thôi mà cho xin lỗi nha .!.!!. nếu không giật tay lại anh cũng không dám bỏ vào tay Hoa đâu mà … Nhìn gương mặt tiu nghỉu năn nỉ cũng muốn bật cười luôn … (Vì nhỏ này cũng khó giận ai dai hết) … Lúc này Lan b mới lên tiếng vậy anh đưa ra coi trước đi … anh chàng mừng quýnh cười híp mắt luôn … nè thiệt chứ bộ … phải không Lan … ??? Lan coi đi … nhỏ Lan nhìn thấy và bốc lên tấm tắc khen lấy khen đề mà … ồ …!!! đẹp quá há … “Nhẫn Ốc …” hi … hi … hết phần 1 gồi …
Không biết nàng Hoa mình có hết giận hay không … ??? và Nhẫn Ốc là thế nào … ??? nhận hay không nhận đây … ??? Rồi Nhẫn Ốc về đâu …???
xin các anh chị mình đón đọc tiếp theo phần 2 “Chuyện phiêu lưu của Nhẫn Ốc” hi … hi … Coi chừng bị nàng ta lừa nha … Hông tin hả …??? thì đón đọc đoạn kết nữa là biết liền hà …???
Cám ơn các anh chị mình nhé … Hí … hí …
* Trang này được xem 3666 lần
Thức nghe thấy ly kỳ như chuyện liêu chai mà tự nhiên cắt ngang khúc hấp dẫn,tiếc thiệt…..rồi sao nữa….nhanh lên…. hứa không kễ với ai…hihihi
Hi … anh Thức ơi sorry anh nha … phần 2 Hoa viết xong rồi từ ..từ anh nhé … Vậy hứa nhé … không kể ai nghe phải không …??? hi … hi … Hoa sẻ bật mí cho anh biết nha … phần 2 “Chuyện phiêu lưu của Nhẫn Ốc” hi … hi … là tựa đề tiếp theo đó … Cám ơn anh đã đọc nha … Xin anh đừng nản lòng nhé … sẻ đăng tiếp trong nay mai thôi nha … hi … hi …
hihihi…Thức hứa không kễ ai nghe vì Thức là người sau cùng được nghe mà,nếu mà Thức kễ cho ai nghe họ nói sao biết không…hihihi.
Hồi đó lớp mình chỉ có đi Vũng Tàu thôi,mà sao cái vụ nhẫn ốc nầy giấu kỹ quá vậy ta,lúc đó sao tụi mình ko biết vậy ?
Chi à, nhẫn con ốc nằm trong vỏ làm sao Chi biết vậy cũng thắc mắc
Hi … Hạnh này hiểu rỏ quá nha …
Hạnh ơi … phần 2 có bạn mình nửa đó … từ từ nhớ lại nha … còn em Chi dạo đó lo nhiều bên chi đoàn nên ẻm không có quan tâm tới tụi mình nhiều đâu há Hạnh …
Phần 2 bạn mình và em T Vân nửa xuất hiện thật là hy hửu nhé … Các bạn mình từ từ nhớ nha … khi đọc tới đó là nhớ liền hà … hi … hi … Các bạn đón đọc phần 2 nhé … Mình viết xong rồi đợi xấp lịch đăng nha … Vậy mới hấp dẩn chứ …hi … hi … Cám ơn tất cả bạn mình nha …
Hoa à tự nhiên Lan B nhận được chiếc nhẫn ốc xong Hoa dừng cái cụp…hết phần 1 chắc là hai đưa đi thử lại coi giả hay thiệt hả? Em mà dừng kiểu này có ngày đứt thắng đó nha hihi…
Hi … XLan này sao hiểu rỏ ý bạn mình quá vậy ta … ??? cái gì củng thử thiệt giả cho chắc ăn rồi mới nói chuyện tiếp chứ … hi … hi … Nói vậy thôi nha … anh gì đó ơi đừng có giận nhé … còn phần 2 mà … nên phải chờ xem chứ biết sao ta …??? hi … hi … ” Dục tốc bất đạt ” nha từ từ khoai mì củng nhừ mà …
Cám ơn bạn nhắc nhé … thắng gấp quá u đầu rồi nè … hu … hu … làm sao nhớ viết tiếp ta …??? hu … hu …
Hoa ơi cứ từ từ mà kể vì ốc nó bò chậm lắm
Hồi đó sao mình không bao giờ có suy nghĩ là mua nhẩn ốc tặng nàng vậy ta ? Mặc dù cũng bắt đầu biết rung động đậy trước các nàng nhưng cũng dừng lại ở mức độ đó thôi. Lúc đó nếu có ai cho 2 lựa chọn, hoặc mua nhẩn ốc tặng nàng hoặc mua miếng bánh bò đễ xơi, chắc là mình chọn ngay cách thứ 2 ngay lập tức .
Lúc đó đối với mình có lẽ coi Phạm Minh chơi bóng rỗ, Đỗ trung Điền đánh bóng chuyền thì hấp dẫn hơn xem các nàng múa hát .
Làn môi tươi thắm của các nàng không thể gợi cảm bằng miếng khô bò ướt đẫm gia vị mà sao khi xơi gọn nó ta có thể mút hai ngón tay vẫn còn nghe ngọt lịm.
Tắm sông tắm suối thì chắc là đã hơn đắm chìm trong bể mắt của nàng và hương thơm của tô phở sẽ quyến rũ hơn hương thơm trinh nữ .
Biết làm sao được ! xin các bạn tha lỗi cho, mình không thễ ép lòng đễ làm chuyện gì hay ho hơn khi mà người đàn ông trong mình chưa kịp thức dậy .
Cũng may là không phải ai cũng như mình, cũng còn có chàng khờ nào đó dám nhịn ăn bánh bò, nhờ vậy lại có nàng khờ nào đó đã phải đêm trường thổn thức, mấy lần đứng trước gương tự ngắm nghía và tự tán thưỡng ….nói chung là KHỜ…… he he he…..
Vậy mà vài năm sau đó thằng khờ mình đã phải đứng tần ngần trong sân trường khi
Phượng nở, ve kêu, sân trường vắng
Quốc gọi, trưa nồng, áo trắng xưa ?
Hi … anh Trúc ơi … bởi mê ăn nên giờ không có kỷ niệm đẹp này … trong cuộc sống đánh rơi tình lảng mạn … quên mất tâm hồn của kẻ thư sinh hay mơ mộng … giờ lục lại hồi ức sao chua chát … ??? nó khô cằn trống vắng chỉ mình ta … hi … hi … đúng vậy không Độc cô cầu bại kia ơi … đừng méc cở khỏa lấp vì nhửng miếng bánh bò kia nhé … he … he …
hihihi…đễ mình ghẹo phụ một chút hé.
Mãi mê chén rượu đường gươm.
Thân anh cô độc về ươm mối sầu.
Tình nàng anh đễ đâu đâu.
Mà quên đi mất tình đầu là ai.
Chỉ là chậm hơn người một chút thôi, cho nên vài năm sau đó đã phải bùi ngùi đứng giữa sân trường vắng lặng trong tiếng ve kêu, trong tiếng quốc gọi hè, trong sắc phượng đỏ tươi giữa trưa hè mà ngơ ngẩn nhớ về những tà áo trắng thưở xưa . Cuộc đời của hắn có nhiều lần trễ phà như vậy đó, có lẽ sẽ còn tiếp tục …….
Hi … anh Hầu ơi …! ..! … hôm nay dạo chơi chợ gồi hén … mua sắm gì linh tinh Hoa giãm giá cho nha … xin miển đừng về tay không anh nhé … Nàng mình khóc à nha … hu … hu …