Bao năm rồi? Mấy chục năm rồi nhỉ? Ánh trăng đêm rằm chinh phục ta đây Mang ta về tâm trạng thuở thơ ngây Phút giây ngày đó đâu? Nào ai biết! Buổi đầu rụt rè hằn sâu tiếng sét Chân theo người khi nhịp đập liên hồi Tim vụn vỡ da diết mãi không thôi Tình huống ấy vô tình hay cố tạo? Lâng lâng mắt sáng đi tìm khúc dạo Ta sẵn sàng nô lệ chết vì người Mơ hình bóng ai trong giấc ngủ vùi Hỏi tại sao đành lặng câm không biết Xin đừng hỏi vì sao, vì sao hết Cuộc sống ta đang xáo trộn từng ngày Khoảnh khắc cô đơn tan biến mất ngay Len lén nhìn sâu khối tình khờ dại Đánh mất mình như không còn tồn tại Giữa trời mênh mông trơ trọi riêng xa Có lẽ người là khoảng lặng trong ta Và yêu không biện minh hay lý giải Khi yêu xin đừng hỏi tại sao phải… Ta yêu người luôn yêu mãi, thế thôi!
|
Khi yêu rồi ta mới biết tại sao Trái tim yêu chẳng có lý lẽ nào Tình đang say ai mà vào ngăn được Vào cuộc yêu không hề toan tính trước Tự nhiên yêu ai bắt chước ai đâu Chuyện vu vơ mà nói suốt đêm thâu Yêu là mơ và bắt đầu thương nhớ Muốn bên nhau nên đời chồng vợ Gặp lần đầu cứ ngỡ đã thân quen Chẳng so đo địa vị với sang hèn Cứ hể gặp một phen tim loạn nhịp Rồi nhớ nhung mong lần sau gặp tiếp Là tham lam muốn độc chiếm riêng mình Mọi yêu thương và mọi thứ tình Của người ấy mà hình như.. thấy thiếu Ừ!..Đến bây giờ thì ta thấu hiểu Tình yêu là tình cảm của lứa đôi Là niềm vui của cuộc sống con người Của Trời ban.. là vô giá em ơi! Đừng xem nhẹ gỡn chơi rồi hối tiếc NĐH 10:29 Ngày 05 tháng 10 năm 2013 |
Một sớm nọ nàng kề tai hỏi nhỏ: – Anh yêu này, sao ngày đó chọn em? Tôi bối rối nhìn nàng đáp nhẹ: – Anh chỉ làm theo tiếng gọi con tim Chọn em vì anh không muốn mãi tìm Phải có em, riêng em và mãi mãi! Nàng giẫy lẫy: – Anh trả lời không phải! Sao là em? Không ai khác ngoài em? – Ơ! Câu này em nên hỏi trái tim… Sao hoảng loạn khi gặp em lần ấy? Sao khắc khoải cho toàn thân run rẩy? Sao bần thần ghi đậm bóng hình em? Sao thổn thức bao đêm cố vùi quên? Sao nghẹn ngào thấy càng thêm thống khổ? Em yêu hỡi, đừng hỏi anh lần nữa… Đã yêu rồi xin đừng hỏi tại sao!
|
Sao anh yêu ! – chẳng cho em theo hỏi Vì muốn nghe – mãi khúc du dương đầu Như cuốn băng được tua lại đậm sâu Bên tai còn vang tiếng ai văng vẳng Sao không thể ! – hỏi tại sao vắng lặng Và khoảnh khắc nào chớp mất hồn anh Chỉ biết rằng tình tất cả trao nhanh Và em mãi luôn cùng anh bất diệt
|
Này bạn hỡi, thế nào là yêu thật? Vì con tim nào phân biệt đúng sai Yêu sẵn sàng đốt hết tương lai Mà ta biết cuộc đời không nên thế Tôi không biết thế nào là yêu giả Tôi không cần và không hiểu tại sao Nhưng tôi biết yêu chân thật đổi trao Dâng cho nhau những gì cao đẹp nhất Có lẽ đau mất mới là yêu thật…
|
Vì lý lẽ con tim không nói được Đừng hỏi tại sao khi phải yêu người Gặp lần đầu in dấu mãi bóng ai Cái thưở ban đầu Ôi ! lưu luyến quá Bao người đến tim ta không mở cửa Vẫn một lòng chờ đợi mối tình si Nặc danh 18:26 Ngày 06 tháng 10 năm 2013 |
Yêu em ta chẳng hỏi tại sao Tự nhiên như có tự thuở nào Nhưng lòng vẫn sợ, lo lắng lắm Khi sóng dậy tình tim dâng cao… Xa em ta lại quá băn khoăn Nỗi đau ngày ấy có vơi chăng? Hay là gậm nhấm từng đêm vắng Một mình loi lẻ ánh sao băng? Ừ thôi! Cứ thế ta cùng đi Trao nhau chút ấy cũng là gì Hơn thêm tí nữa ta sẽ mất Trái tim cao đẹp, mối tình si!
|
Bao năm ôm mối tình si Tưởng rằng đã hết Tình thì còn Vương Tim kia đập thấy mà thương Như tiếng trống dục đến trường mau mau Nhìn người khi ấy mà đau Lời không giám tỏ giờ đây nghẹn ngào Bao năm xa cách hai bờ Giờ đây gặp lại thờ ơ không đành Tim kia vẫn một bóng hình Nhìn em hạnh phúc là mình thấy vui Một đời ôm mối tình si Mong em hiểu được người si một đời
|
Mong em hiểu được người si Đã thương thương cả đường đi lối về Ngày xưa nào hứa nào thề… Nên thương thương hết đường về lối đi Thương nhau chẳng trách nhau chi Thấy nhau hạnh phúc lấy gì mà đau? Vui là hai đứa còn nhau Thương trong ánh mắt duyên đầu không quên!
|
Em thời chưa biết tình si Khi em vừa lớn tình đi thẳng hàng Nên em chỉ biết mơ màng Đưa tay đón nhận vội vàng thế thôi Tình em ngọt tựa mía lùi Nào hay nào biết tình si là gì? Anh ơi em quá ngu si! Ngủ trên hạnh phúc quên đi quanh mình Còn đây cả khối buồn tình Vì còn dang dở mà tình đẹp hơn
|
* Trang này được xem 3411 lần
Tình yêu là tình cảm của lứa đôi
Là niềm vui của cuộc sống con người
Em đâu dám dỡn chơi đâu anh ạ
Chỉ là em nhút nhát vậy mà
Anh rụt rè cũng không dám tỏ
Để bây giờ nhìn rõ lòng nhau
Đánh mất đi cơ hội ban đầu
Thầm hối tiếc ngàn câu chưa nói
Đọc câu cuối bài thơ của Kim Thu, anh thấy vui vui nên làm thơ hồi đáp. Đừng giận nghen .
Hôm trước khi vừa đọc tựa đề ” Khi Yêu Đừng Hỏi Tại Sao ” . Anh định làm bài thơ ” Khi Ăn Đừng Hỏi Tại Sao ” nhưng sợ nàng Kim Hoa giận nên không dám, bỡi vì mọi người đều khen thơ của Kim Hoa, chỉ có mình anh chẳng những ít khen mà cứ chọc ghẹo hoài, bây giờ mà chọc nữa thì chắc nàng nổi giận thiệt chứ chẳng chơi
Nghe em nói lòng anh nôn nao tợn
Thì ra mình đang hạnh phúc biết bao !
Lỡ ngày xưa mình vầy cuộc trăm năm
Nay chắc phải nghe ngàn câu lải nhải !
Chàng đại ca hung hăng thật bặm trợn
Nàng Kim châm chích cái chuyện lứa đôi
Nói hỏng dám … anh chớ vội buông lơi
Quay lưng … Kim chích về anh ôm hận
Bởi lời nhỏ nhẹ rót êm ngăn chặn
Cái ngày xưa ấy khờ dại ngây ngô
Sợ ngày sau lải nhải khiến chàng vờ … he … he …
Đừng lo ngại Hoa không thèm giận
Chàng Việt Trúc cứ chọc ghẹo tôi
Mổi người một kiểu mình thấu hiểu
Chỉ đùa chỉ giởn với bạn thôi ……..
hi … hi …
Nghe anh nói em giật mình ngẫm lại
Nhớ ngày xưa anh vẫn ngại ngùng
Còn giờ đây tai có lùng bùng
Không phải lỗi tại em lãi nhãi
Mà là …nhờ người khác … cãi thay em…
Hehehe đại ca Trúc đang lùng bùng lỗ tai rồi
Thơ em tôi câu tám câu bãy
Tứ tuyệt đá lẫn với bát ngôn
ỐI giời ! Tôi biết theo mô hỉ ?
Cứ viết loạn xà ngầu cũng xong
He … He …
hehehe em làm … thất ngôn bát cú tuyệt diệu đến đỗi …. nhận không ra luôn hả chị
thất = mất= quên mất
ngôn = ngôn ngữ =chữ
bát= tám hay là tán
cú= cú đầu
tạm dịch là .. quên mất chữ để tám nên dễ bị cú đầu.
Hi … Hi …
Nhỏ ni phân tích hay ra rứa
Vậy về đội mủ dày ôm đầu
Răng lở ai tức đưa tay cú
Mô cô chả phải bị u đầu … He … He …
Một chút vu vơ …
Loay hoay tìm lối nhà xưa ấy
Chùng chân nặng gối chẳng lối đi
Ngày xưa dấu chân in khắp nẻo
Giờ bạn ơi bạn ở đâu rồi ….
Ngày nào ríu rít gọi chào nhau
Vào trang tám sỉ lẽ đi nào ….
Đừng quên thăm ghé chợ chòm hỗm …
Lớp nữ tình nàng ấm áp trao …
Xa vắng vài năm giờ quay lại …
Đã mất rồi lối cũ người xưa …
Tại người hay tại ta quên lãng …
Tại thời gian chôn nhốt đẫy đưa …
NTKH
Đúng rồi thời COVID mà sao mình không nghĩ vô đây tán ta ơi . Mời mời các anh chị em Giáng sinh vui vẻ an lành hạnh phúc ????
Vì đa đoan nên thằng em này khá là chằng chịt ở mọi lối về,nhưng bỗng chợt nge lời hiệu triệu của chị Kim Thu là hưởng ứng ngay và luôn. Nào ! chị ra đề đi,em tám ngay tắp lự…
Cám ơn Thăng nghe đuọc lời hiệu triệu . Tại covid nằm buồn hiu nên tìm mọi người tán . Facebook thì bị lừa gạt tùm lum nên cũng sợ . Trang nạng mình cũng vừa sinh nhật 10 tuổi . Mong mọi người chúc mừng nhau. Kéo lại chút tình sư huynh đệ lúc tuổi đã xế bóng rồi . Nghĩ hoài không biết ra đề gì đây . Anh Trúc ơi ra đề dùm mọi người đi anh