Rằm tháng 7 âm lịch … củng là ngày của mùa Vu Lan Báo Hiếu … là ngày tự tứ khắc ghi của Ngài Đại Hiếu Mục Kiền Liên … Chúng ta không đi sâu vào đạo Phật … một tôn giáo luôn dạy đạo đức với tánh từ bi hỷ xả … chúng ta không nói rộng về tôn giáo cao siêu này … Chúng ta chỉ học ở ngài đức tính hiếu thảo của người con nên ngày này được mở rộng ra cho mùa Vu Lan Báo Hiếu … Riêng tôi chỉ nói cho ngày Báo hiếu song thân thôi … Thật sung sướng thay … thật vinh hạnh thay … khi chúng ta được sinh ra trong thân phận làm người … vậy thân người mình có phải khó được chăng …??? còn làm người đúng nghĩa lại càng khó hơn … Với ơn sâu dầy của cả hai đấng sanh thành …
Lời ru còn được các thi nhân ca sĩ nhạc sĩ luôn nhắc nhở … lưu truyền trong nhân gian với muôn ngàn ca từ thắm thiết trầm ấm đi vào lòng người … một cách du dương trầm bổng mà đứa trẻ ngày xưa vô tư chẳng hiểu … nhưng vẩn lim dim thiêm thiếp vổ về giấc ngủ mình …
Nói về mẹ đề tài vẩn là muôn thuở … Tất cả khổ đau khó nhọc mẹ xin nhận lấy chỉ mong sao con lớn nên người … nhịn ăn cho con no lòng chịu rét nhường áo cho con ấm … chắt chiu từng chén cơm tấm áo lo lắng cho con … không riêng gì chỉ có mẹ … mà luôn đồng hành theo suốt bên mẹ là bóng dáng của người cha … lên non đạp đá trèo đèo lội suối kiếm về từng đồng tiền … với bao giọt mồ hôi thấm ướt vai áo … khô đọng hằn lên vết trắng xoá của muối in trên áo … thậm chí cả xương máu của bản thân mình … để nuôi sống một sinh linh bé tí còn đỏ hỏn rồi sẽ lớn dần … theo niềm hy vọng của đôi song thân … Với biết bao ngày tháng không hề tính toán …
Rồi con dần lớn … dạy con thế nào đây … ??? cho nó nên người có ích cho xã hội và cho chính bản thân nó không lầm đường lạc lối… Đôi song thân ấy với sức lực ngày một cằn cõi, thân xác tiều tuỵ theo thời gian con khôn lớn … luôn là nghịch đảo là ẩn số đè nặng trên đôi vai … ngày một quằn xuống của chính mình … Thế mà nụ cười vẩn nở khi con vui … lòng vẫn quặn thắt khi con gặp trở ngại… Nhửng khi dạy con hư răn đe bằng roi vọt … lòng càng đau sót hơn nuốt vào trong nổi đau xé thịt để răn con … quay mặt đi quẹt vội giọt nước mắt đau lòng … khi từng lằn roi in hằn vào da thịt con như chính của mình … Cũng vì quá thương con nên phải dạy … biết đau lòng phải gắng thôi … Từng ngày từng tháng trôi nhanh con trưởng thành … chưa kịp nhìn con khôn lớn chưa kịp nhìn con công thành … thì cũng là lúc Cha Mẹ sức yếu dần xa lìa cõi đời …
Biết bao danh hào thi sĩ Ca dao tục ngữ tán thán công ơn dưỡng dục dường non thái của hai đấng sinh thành … Thế mà người có còn được nghe … ??? còn được các con mình báo hiếu chưa …???
Với những bông hồng đỏ thắm cài trên áo anh, áo chị nhắc nhở niềm hạnh phúc cho chính mình … đang còn của cải quý báu nơi mái ấm gia đình anh chị … Ngày thiêng liêng này không gì hơn … chúng ta hãy dành thời gian mà kịp chạy về … quỳ bên Mẹ Cha mình với những lời tha thiết bày tỏ tấm lòng báo hiếu … làm hâm nóng niềm tin yêu luôn đong đầy trong các con đối với Cha Mẹ mình … Vẩn còn kịp trước khi nó quá trễ … nha các anh các bạn mình … Xin được chúc phúc đến gia đinh các anh chị còn cài hoa hồng đỏ thắm …
Không còn diễm phúc và không may mắn như mình … với cành hồng trắng nơi ngực áo … Rất đau xót vì cõi đời này thật sự cô đơn trống vắng … chỉ còn lại tâm tưởng niệm về Người … Nhưng không thể thiếu vắng nụ cười thiếu tự tin … Xin song thân yên lòng nhìn về các con của Người từng bước lớn khôn đi theo lời dạy bảo của song thân … tôi sống trong sự hụt hẩng khi mất Mẹ trong nhiều năm liền … Mình thật nhạy cảm về tình Mẹ trong mình … Ca ngợi ư … thổn thức à … không nó thật sự trống vắng … không phải trống vắng vì không biết tỏ rỏ … thế nào mà vì tất cả các từ để ca thán lên tấm lòng của Mẹ bao dung khoan hồng nâng đở đùm bọc của Cha cho chúng con … còn viết về Mẹ Cha với mình nó như ứa nghẹn nơi cổ họng không tuôn được lời nào … Làm sao bây giờ … ??? khi con hiểu và biết trên đời này không gì sánh được với Mẹ Cha tôi và củng không có từ nào nói hết tấm lòng của Mẹ Cha hy sinh che chở cho con … Biết rằng thương cảm không thể nào níu kéo Cha Mẹ tôi lại đươc … Qui luật tạo hoá luôn là như vậy … không nhân nhượng cho bất cứ sinh vật nào … đang sinh sống trên trái đất này … Cha Mẹ tôi luôn ở trong tim và khối óc tôi thôi …
Vì vậy lời cuối tôi luôn chân thành … xin các anh chị còn cài hoa hồng đỏ thắm hảy về … quỳ bên Mẹ Cha mình mà nói rằng con yêu quý Cha Mẹ nhất trên cõi đời này … Lòng Mẹ bao dung và ấm áp lòng Cha luôn kiêu hảnh và mỉm cười hạnh phúc bên các con … chỉ có vậy thôi phải không Mẹ yêu Cha kính nhất đời của chúng con …
Hãy hân hoan vì sắc hoa hồng thắm
Mẹ đã trao yêu dấu rất lặng thầm
Xin đừng khóc khi cài hoa hồng trắng
Bởi trong hoa Mẹ vẫn đang mĩm cười (4 câu thơ st)
Vì mình không còn Mẹ nên nhửng ngày này rất buồn …
bài thơ cho nhửng ai cùng cảnh ngộ như mình nhé …
Cho ai cài hoa trắng
Ngày vui đến mẹ đã không còn
Khiến thắt lòng đau của các con
Bỏ lại dương gian nhiều ước nguyện
Ra đi bổn phận đã vuông tròn
Vô thường chẳng đợi vì ai hết
Trọn số buông xuôi nhẹ héo hon
Mẹ nghỉ yên con nay đã lớn
Vinh quang hiến tặng mẹ yên lòng
Cho ai cài hoa đỏ thắm
Cuộc sống bao trùm vất vả luôn
Con còn có Mẹ sớm chiều nuông
Lo toan cuộc sống không quên Mẹ
Phụng dưởng thăm nom nước kính dâng
Có Mẹ còn Cha đời quá sướng
Không Cha mất Mẹ thấy u buồn
Vui thay thấy đấng sinh thành ấy
Khỏe mạnh cho con chúc phúc còn ….
NTKH CT 5
* Trang này được xem 5834 lần
Xin có đôi dòng đồng cảm với Kim Hoa :
Muốn báo hiếu tôi đâu còn mẹ,
Ngày Vu Lan nhớ mẹ thiết tha,
Mong ai còn đủ mẹ cha,
Đừng quên phụng dưỡng kẻo mà ăn năn .
Hi … anh Hầu ơi … cám ơn anh nha … dạo này hồn thơ anh lay láng như suối tuôn … hay lắm cám ơn anh đã đồng cảm nha … hi … hi … hôm nào cà phê nhé …
THÁNG BẢY VU LAN
Mỗi rằm tháng bảy lại xốn xang
Ghé về thăm mẹ tim rộn ràng
Đàn em tíu tít vui trong bếp
Mẹ già thơ thẩn đón con sang
Nắm tay con dặn đừng lo lắng
Gật đầu mẹ bảo tránh thuốc thang
Mẹ ơi! Hãy cố vì con nhé…
Hoa hồng cài áo lễ Vu Lan
VTH
Mấy ngày nữa đến Vu Lan,
Con ra trước mộ hai hàng lệ rơi .
Tìm đâu ra mẹ mẹ ơi !
Mẹ di con nhớ mãi lời ru xưa .
Hi … anh Đình Hầu ơi … cảm động …. quá hà … phải vậy không ta …????
Vu Lan sắp đến vấn vương
Nhớ ngày xưa đó mẹ thương con nhiều
Dặn dò con với bao điều
Con ơi hảy nhớ nhửng điều mẹ răn …
Mấy hôm nay đọc các bài viết và những vần thơ của các bạn dành cho ngày lễ Vu Lan.
Có lẽ mình cảm nhận được những giá trị tuyệt vời và thiêng liêng của đấng Cha Mẹ đã sanh ra chúng ta.
Từ ngày rời mái trường thân yêu, đi vào lãnh vực chuyên môn khác.
Mình đã không có cơ hội sống gần Cha Mẹ và được lo lắng cho Ông Bà.
Cho đến khi lưu lạc xứ người, một tiếng thương yêu và xin lỗi đã không nói được trên môi
của mình suốt hơn 37 năm nay.
Bậy giờ muốn nói thì không còn