
Bên này cũng có tuần lễ nhớ ơn thầy (May 11), nhân ngày này, tôi phủi lớp bụi mờ trong ký ức ghi lại ít dòng cho các thầy của tôi.
Ngày vào Cao Thắng chúng tôi đã học qua nhiều thầy: thầy Quan (dạy toán), thầy Chương (dạy Lý Hóa), thầy Đồng, (dạy kỷ nghệ họa), thầy Hùng (dạy Anh văn), thầy Thịnh, thầy Khiêm (dạy thể dục thể thao) … vào xưởng nguội chúng tôi học với thầy Hai, thầy Long, thầy Cường, xưỡng Máy Dụng Cụ chúng tôi học thầy Tần, thầy Nhuận, thầy Long, xưỡng Kỹ nghệ Sắt chúng tôi học thầy Giỏi, xưỡng kỷ nghệ gỗ chúng tôi học thầy Cường …..
Năm 1975 lớp Toán gọp chung với CT, tôi được xếp vào lớp Máy Dụng Cụ, ngành Bào chung với Phương, Khoa, Phúc, Thành , Hải, Tiến, Long… Chúng tôi học với thầy Lê Quang Tần. Thầy dạy cho chúng tôi cách điều khiển máy, mài dao, lót chêm canh mặt phẳng, bào góc vuông, mộng đuôi én … Hồi đó lớp MDC gia công ê-tô, cưa máy, đem bán.
Thầy Tần hiền hòa, có nụ cười dễ mến, chẳng bao giờ thấy thầy nóng tánh với ai. Thầy Tần hay mặc áo sơ mi trắng bỏ trong quần tây sậm màu. Cả đời thầy theo nghề giáo, hồi đó thầy cũng là học sinh trường Cao Thắng, thầy từng là học sinh của thầy Anh, thầy Mẫu (dạy động cơ) Thầy Mẫu nay đã ngoài 90 vẫn còn khỏe sống ở Bà Rịa. Thầy Tần học hết lớp 12 Toán, thi đậu ĐH Bách Khoa, học đến khi ra trường, thầy chọn trở về trường Cao Thắng dạy chung với các thầy cũ và bạn bè. Thầy thích môi trường giáo dục nên gắn bó với nghề giáo, dạy CT đến năm 1987 thầy chuyễn về dạy Nguyễn Trường Tộ, cũng dạy Phay, Bào . Trường nhập cảng máy CNC phế thải từ Nhật, Đại Hàn, nhưng còn rất tốt đối với tiêu chuẩn VN, thầy đi tu nghiệp về máy CNC và tiếp tục dạy trường NTT cho tới khi nghỉ hưu năm 2004
Năm 1977 ngày ra trường tụi tôi có kéo tới nhà thầy Tần bên quận 8, nhậu lai rai, từ giả thầy lên đường nhận nhiệm sở . Đường vào nhà thầy đất thịt, mái lá đơn sơ . Đó là lần sau cùng tôi gặp thầy .
Sau 35 năm tôi mới tìm được số điện thoại của thầy Lê Quang Tần. Bấm số điện thoại gọi về VN tìm thầy mà lòng hồi hộp lắm, không biết giờ này thầy có còn khỏe không? Tính nhẩm tuổi thầy chắc cũng gần 75 rồi, bụng râm ran, không dám suy nghĩ nhiều. Điện thoại reo, có người bắt máy .
– A lô
– Dạ thưa xin phép cho tôi hỏi thăm, có phải nhà của thầy Lê Quang Tần hồi trước dạy ở trường Cao Thắng không?
– Đúng rồi , tôi đây
Tim tôi rộn ràng, thở hơi dài nhẹ nhỏm, thầy tôi giọng còn khỏe lắm, điện thoại viễn liên mà sao nghe rõ quá, chất giọng thầy vẫn hiền hòa ngọt ấm như xưa
– Dạ thưa thầy thầy khỏe không?
– Thầy khỏe
– Dạ thưa thầy con là Đào Công Minh học lớp Bào Máy Dụng Cụ với thầy năm khoảng 1975…
Kể vài chuyện xưa, hy vọng gợi lại trong ký ức thầy hình ảnh xa xưa…
– Thầy nhớ con rồi, Minh cao ráo đẹp trai
Nào giờ có ai nói tôi đẹp trai đâu! Tôi tưởng thầy nhớ lộn người nào, nên nhắc lại các bạn khác học lớp bào như Nguyễn Mỹ Phương, Hồ Phi Long … nói tới đứa nào thầy cũng nhớ, kể về các học trò với chi tiết rõ ràng. Mình sợ thầy quên, ai nhè trí nhớ thầy còn tốt hơn mình nữa.
Thầy cho biết thầy Hai dạy nguội cũng nghỉ hưu, thầy Long, thầy Cường dạy nguội đã mất rồi .
Thầy về hưu đã được 9 năm rồi, vẫn còn ở nhà cũ chung với cô và con cái. Hằng ngày thầy làm các vật dụng lư, đèn, chuông, mõ làm công quả cho chùa.
Mình nhờ người quen tới thăm và gửi quà cho thầy. Thầy rất hồng hào khỏe mạnh, không giàu có, nhưng rất ung dung tự tại. Ngày xưa thầy dạy cho con kiến thức vào đời, nhờ đó mà con tìm được việc làm đầu tiên nơi xứ Mỹ. Ngày nay tiếp chuyện điện thoại với thầy, con vẫn tiếp tục học nơi thầy chuyện đời chuyện đạo.
Được hình mới chụp của thầy, thầy vẫn mặc chiếc áo sơ mì trắng, quần sậm màu, tôi đùa với thầy
– Thầy ơi, sao mấy chục năm rồi thầy vẫn còn mặc áo sơ mi trắng quần tây đậm màu vậy ?
Thầy cười xuề hòa
– Ừa thầy thích mặc như vậy đó con
Thầy hiền hòa vui vẻ và còn khỏe lắm, hẵn là thầy đang sống trong hạnh phúc, tôi mong người sẽ mãi mãI như vậy.
Gửi hình của thầy Tần cho các bạn xem, cùng bài thơ mới làm
Vào thưở xa xưa mái trường này,
Cái thời mơ mộng, lắm thơ ngây.
Bục xưa phấn trắng lưa thưa rớt,
Trường cũ phượng hồng lả tả bay.
Thầy ghi trên bảng lời dạy tốt,
Trò khắc trong tim mỗi tình đầy.
Con đò dầu dãi người đưa khách,
Cho kẻ qua sông được ngày nay.
PS. Xin cám ơn anh Trần Tấn Dũng (hiện đang làm trưởng phòng đào tạo của trường CT) đã cho mình biết điện thoại và địa chỉ của thầy Tần
Các bạn nào muốn gọi thăm thầy Tần xin liên lạc với mình. * Trang này được xem 40554 lần