Không cần phải nói nhiều về V T L anh em Cao Thắng của mình người nào còn ở lại Sài gòn sau 75 đều không quên được gương mặt của ảnh. Nghe nói nghe nói chớ xl khg nhìn thấy nha. Hồi sau 75 T L rất thường đến nhà Mai Tuyết lắm mấy bạn xl nói là anh L cũng từng thích Mai Tuyết lớp trưởng lớp điện tử 2.
Khoảng năm 2002 anh L đang làm giám đốc một cty (tên gì thì xl lại quên mất rồi). Không biết sao chị Tuyết tìm ra được địa chỉ của anh và rủ xl đi cùng lên đó vì chị muốn xin một công việc để làm ở đó hy vọng tình bạn xưa cũ xem a L có thể giúp đỡ không? Nhưng vì đi một mình chị Tuyết ngại nên rủ xl đi cùng.
Đến ngày hẹn chị Tuyết đến nhà xl. Các bạn biết khg chị Tuyết là nữ tu, ma-sơ thiên chúa giáo mặc quần áo thì các bạn biết rồi…kín mít. Mắc cười quá xl kêu trời rồi chọc chị.
– Trời ơi đi xin việc mà mặc kín mít vậy trời, thời buổi này người ta hở các kiểu còn khg xin được việc vậy mà chị kín mít còn mũ tai bèo nữa chứ!
Tội nghiệp chị Tuyết chỉ biết cười và nói ..con nhỏ này.
Khi mà 2 đứa lên cty T L anh cũng tiếp đón trà nước, vẫn đôi mắt dò xét của thời còn học Cao Thắng bây giờ là lãnh đạo cũng khg thay đổi,và dĩ nhiên từ chối nhận vì chỗ anh khg cần người. Nhưng cũng hứa giúp chị Tuyết tìm cho một công việc khác.
Khi ra về xl mới thấy buồn thấy hụt hẫng thương bạn thương mình, sự hạn chế kiến thức,sự già nua đã đẩy mình tuột lại…xa dần với thời đại ngày nay. Không trách ai, lỗi ở mình… có lẻ cũng không phải cái lỗi ăn mặc kín mít…hy vọng là vậy, chắc vậy…
Kỳ sau. Món nợ ân tình của xlan với màu áo xanh kỹ thuật. * Trang này được xem 1682 lần
Trả lời