
Cảm tác qua bức tranh vẽ Cô Đơn…
Dáng em đó ngồi êm thầm lặng
Thêm cảnh buồn vắng lặng ánh trăng
Đêm nay trăng sáng trăng rằm
Làm em thêm nhớ ngày rằm năm xưa
Trăng soi rọi xuống lưa thưa sáng
Dáng em thoáng mờ áng theo trăng
Dáng mẹ trong trí trôi lăn
Nhớ ngày xưa đó mẹ chăn con hoài
Giờ trông trăng lạc loài thương mẹ
Quay quắc nổi lòng mẹ đã xa
Ngồi buồn con nhớ mẹ cha
Nhớ ngày xưa đó mẹ cha liền kề
Con cô đơn ngồi bên song cửa
Đêm thanh vắng gió sửa cành đào
Lệ kia không động tuôn trào
Nhớ cha mẹ biết dường nào hơn con
Tâm đây trong sáng còn trôi nổi
Ngồi đây tưởng nhớ lổi về người
Cha yêu mẹ kính vạn mười
Không quên được những gì người lo toan
Tình cảm thiêng liêng con khắc mải
Đêm trăng gợi nhớ trải mơ màng
Trầm mặt lòng trôi miên man
Con ngồi thương mải ý tràn xa xăm
NTKH 9/12/11
Một hình mà tới năm ba ý
Đúng như ngày xưa ý cha ông
Ông bà để lại văn ôn
Chín người mười ý con ôm nhớ hoài
Hình kia chỉ một bài trên ảnh
Cô gái u buồn cảnh nhớ trông
Đượm tình đôi mắt ước mong
Cố trôi qua hết lối cong cuộc đời
Để thôi sầu khổ đời nhân thế
Không phải vì ai thế nổi lòng
Cho cô khỏi phải nhớ trông
Cho lòng bôi xoá ý không đợi chờ * Trang này được xem 1344 lần
Trả lời