- Kỷ niệm về Thầy Duy Hải
Không biết mấy bạn mình còn nhớ thầy Duy Hải không? Lớp Điện Tử 2 có nhiều kỷ niệm với thầy Hải lắm vì phá thầy đúng nghĩa là nhất quỉ nhì ma thứ ba học trò mà. Kể mấy anh bạn mình nghe hồi xưa trong giờ học của thầy, thầy gọi Phan thị Ngọc Sương lên trả bài. Ngọc Sương cầm quyển tập rách te tua lên thầy Hải hỏi (mà mấy bạn mình có nhớ cái giọng nói của thầy Hải không? Thầy nói nhanh mà còn hơi lấp nữa).
– Sao sao vậy? sao tập lại rách vậy?
Nhỏ Đức Hạnh nhanh miệng đáp:
– Ba nó xé đó thầy ( Ba nó là tên Thân Ba bồ của Sương lúc đó, bây giờ thì là ông xã rồi).
Thầy không biết nên hỏi:
– Sao sao kỳ vậy? sao ba lại đi xé tập của con.
Các bạn biết sao không? Ông Thân Ba ổng ghen nhỏ Sương vì nghe đâu ổng thấy nhỏ Sương đi học về để cho anh Cao Thắng nào chở đó nên hắn tức xé tập. (Anh Cao Thắng nào đó hồi đó có chở Sương thì ra mặt đi nha}
Cả lớp có một trận cười vì sự vô tư của thầy.
- Chuyện thầy Hải nữa nha.
Thầy Hải là người mà chúng ta thường bắt gặp đâu đó trên đường Huỳnh Thúc Kháng, Công Lý, Hàm Nghi, Pasteur nơi mà người ta hay lập bàn cờ thế chờ người đến giải được thế cờ thì…ăn tiền. Xl nhớ cứ mỗi lần gặp thầy kêu thầy động tác đầu tiên là thầy đứng dậy kéo quần lên thỉnh thoảng dỡ nón ra chào em học trò của mình một cách…rất thân thiện, những ký ức này xl khg bao giờ quên được ở thầy.
Một lần nhân ngày 20/11 hình như năm 2003 xl tìm đến nhà thầy tặng thầy chút quà vì nghĩ đến thầy. Gọi là tỏ một chút tấm lòng. Các bạn biết khg. Nhà thầy chạy trong con hẽm ngoằn ngoèo ở quận 4 đường Đoàn văn Bơ nối dài (vào trong đó cũng hơi ớn da gà vì xl bắt gặp nhiều gương mặt nhìn mình sợ lắm chắc là những tay anh chị quận 4, nói vậy các bạn nào có ý thăm thầy thì đừng có sợ nha nói nhà thầy Hải chơi cờ tướng giỏi ai cũng biết mà).
Xl đến thăm thầy lúc 10giờ sáng thầy còn đang ngủ… hic, gần đến nhà thầy đang hỏi thăm thì gặp cô đang đi chợ về, cô dẫn về nhà đánh thức thầy dậy (một chút shy vì thầy nằm ngay phía trước, dưới đất, thầy chui ra khỏi mùng với cái quần tà lỏn nhưng khg sao, xl mà, Cao Thắng mà…mặt dầy). Sau đó cô nấu miến gà cho thầy trò ăn, còn thầy thì mang ra nhiều thứ bánh trái và bỏ băng video đua ngựa, đánh cờ, bi da vào cho xl coi (trời… giết người khg gươm giáo vì xl đâu có biết và hiểu đâu! nhưng mà được buổi hàn huyên với thầy rất vui, thấy cuộc sống thầy…theo mình thì…thầy sống đơn giản, tương đối không phô trương, thầy bảo thầy nghỉ dạy ở trường Cao Thắng đi dạy điện tử ở trung tâm dạy nghề tuần 3 buổi, mỗi ngày thầy vẫn đi dụ mấy ổng làng cờ đánh độ kiếm vài chục ngàn về đưa cô đi chợ, nhưng thầy vui lắm thầy cười toe toét, vô tư vậy mà trong lòng cô học trò bé nhỏ của thầy ngày nào cứ vương vấn một chút…nổi đau.
Bây giờ qua nước Úc rồi hứa không biết bao nhiêu lần hứa để ngày 20/11 gởi thầy 100 chắc là thầy vui lắm, mình biết không phải thầy vui vì món tiền mà là tấm lòng cô học trò bé nhỏ ngày xưa chơi rất thân với thầy còn nghĩ đến thầy vậy mà…4 năm rồi hết 20/11 này đến 20/11 khác trôi qua xl vẫn chưa làm được điều đó, tận đáy lòng xin lỗi thầy, vì em chưa giữ được lời hứa với mình.
- Chuyện thầy Hải nữa nha.
Có lần thầy Hải gọi điện rủ xl đi uống cà phê. Buổi tối đó thầy đến nhà đón xl. Thầy bảo mặc thêm áo khoác vào chỗ đó lạnh lắm, mắc cười lắm mình thì nghĩ chắc thầy rủ đi uống tiệm cà phê có máy lạnh, cuối cùng các bạn biết thầy dẫn mình đi đâu không?…( Chắc là ông Phước đang tò mò, théc méc nè phải không?) Thầy chở lên tận bến xe Tây Ninh, uống cà phê lề đường, má ơi gió lạnh thấu xương (mặc dù đã có áo khoác) bụi thì bay mù mịt vì đó là đường cao tốc xe đò và xe tải chạy rất nhiều, cũng không nhớ lúc đó hít vào bao nhiêu là bụi.
Lúc đó xl hỏi thầy: Thầy, thầy có bao giờ chở cô xuống đây uống cà phê chưa?
Thầy bảo:
– Có chứ
– Vậy cô nói sao thầy?
Thầy bảo:
– Cô nói lần sau đừng chở tui đi nha. Các bạn biết sao khg? xl mừng quá bèn nói:
– Thầy, thầy cho em nói… giống như cô nha!
Sau đó thầy trò cùng cười vậy là thoát nạn. hihi..
Lần sau kể chuyện khác nữa nha, đi ngủ đây, xl có nhiều kỷ niệm với thầy Hải lắm. Hy vọng góp thêm cho các anh em mình một nụ cười.
Thầy Hải và buổi coffee đáp lại.
Có một lần con xl đi uống cà phê về giới thiệu với mẹ quán cà phê sân vườn Cõi Riêng ở Nguyễn Trãi góc Nguyễn văn Cừ cu cậu bảo mẹ mời thầy Hải đi uống quán đó lịch sự, thoáng mát , thơ mộng lắm. Xl liền made a phone mời thày ngay vẫn lời nói của thầy nhanh nhẩu trên phone:
– Sao dạo này em thế nào rồi?
– Em vẫn vậy thầy à, vẫn khg gì thay đổi rồi cười vang.
– Mỗi khi nghe giọng cười dòn tan của em là tôi biết ngay cô học trò của tui còn có nhiều niềm vui lắm đây.
Vậy đó giọng thầy chân chất, nhưng chứa đựng đầy sự quan tâm đến cô học trò của thầy ngày nào làm lòng xl cũng thấy vui, thấy ấm áp, xen lẫn sự hối hận khi nhớ lại những ngày còn học trong lớp và hùn…phá thầy. Thế là hai thầy trò có buổi hẹn cho bửa cà phê vào chiều tan tầm.
Khi dẫn thầy đến quán Cõi Riêng cũng không biết thầy sợ cô học trò mình tốn tiền vì bề thế nó sang trọng hay không thầy liền nói ngay:
– Thôi đi quán khác đi tôi khg thích quán này.
Vậy là tiêu xl – cà phê Sài gòn thì nhiều lắm, nhưng thằng con lại giới thiệu mẹ có một quán, khg có quán dự bị làm sao bây giờ? Hai thầy trò chạy mãi lên tới đường Mạc Đĩnh Chi thầy chỉ ngay quán cà- phê mặt tiền đường
– Thôi uống ở đây đi tui thích ngồi ngoài đường hơn.
Khi cả hai thầy trò ngồi xuống thầy lấy một bao xốp ra và nói:
– Tôi có ghé tiệm Như Lan mua 2 cục xôi cút và hai cái bánh giò. Tui mời em ăn xôi và bánh giò.
Mình nhớ lúc đó trời đổ mưa tuy không lớn lắm nhưng gió nhiều, thỉnh thoảng những cơn gió tạt qua mang hơi lạnh ùa vào, và… cục xôi cút cũng như cái bánh giò của thầy đã mang tới cho xl rất nhiều…nhiều ấm áp và… điều quan trọng hơn là một cái bánh giò còn đắt hơn ly cà phê xl mời thầy. Sau đó thầy trò nói chuyện, thầy hỏi hết người bạn này đến người bạn khác của lớp điện tử 2 gần như thầy nhớ hết, thầy cười rất vui khi nhắc đến những kỹ niệm phá thầy hồi ở trường Cao Thắng. Rồi thầy bảo thầy rất thích ăn món canh chua cá lóc của người miền nam mà vợ thầy nấu khg ngon lắm. (Xl nghe xong mới nhớ ra mình cũng nấu món này có thành công đâu! Món này nhiều thứ, phải biết bỏ cái nào trước cái nào sau để khg bị chín nhừ và nêm cho ngon thì vô cùng khó. Lúc đó mình khg dám nói gì cả, sợ xấu hổ vì là người miền nam mà khg biết nấu món canh chua quê lắm), nhưng trong lòng đã lên kế hoạch dịp nào đó sẽ nấu món này để mời thầy đáp lễ. Thầy của mình là vậy đó. Thầy sống vui vẽ, vô tư, khg bao giờ để học trò mình thiệt thòi (xl nghĩ thế). Xin cám ơn Trời Phật đã giữ cho thầy còn mãi vui vẽ và sự bình yên…
Kỳ sau: Phan thị Ngọc Sương và nổi ấm ức chưa từng nói ra.
* Trang này được xem 2410 lần
Xuân Lan ơi,
Hôm nay viết đến XL “xin cứu bồ” vì anh Lâm Thanh Hùng hỏi thầy Hải XL mô tả ở đây hay đánh cờ tướng. Không có hình thầy nên Duy nhớ mang mang có một vị thầy dạy Hóa Học cho cấp lớp 11, 12 ở CT trước năm 1975 tên là thầy Hải. Duy không học với thầy dạy Hóa đó nên không nhớ tên. Nếu có hình thầy trước 75 xin XL upload lên cho anh chị em “nhìn” lại thầy được không? Anh Cao Thanh Cao “chơi khăm” tự nhiên “cắc cớ” nhớ đến thầy dạy Hóa hay đánh “cờ tướng” làm Duy suy nghĩ tên không ra, sáng nay “phạn đại” tên thầy là thầy Hải, rồi bị LT Hùng xin Duy xác nhận có phải thầy Hải trong story của XL không? Duy mô tả thầy như sau:
Trở lại “ông thầy ở CT hay đánh cờ tướng.” Thầy đó Duy nhớ không lầm là “thầy Hải” dạy Hóa lớp 11, 12 ở CT. Tướng ông thầy “ngon cơm” lắm, đẹp trai, áo trắng ngắn tay luôn bỏ vô quần, mặc mày sáng sủa, đám “con gái học trò” nếu gặp thầy chắc “không tha” thầy đâu, chắc cô nào cũng “viết thơ tình” gởi cho thầy…Duy không học với thầy Hải, nhưng thấy thầy lúc nào cũng hay chơi “cờ tướng” lúc ra chơi.
Xin cám ơn XL nhé.
Duy
Vậy thì em xin cứu bồ tiếp anh Duy ơi, Mình thật thiếu xót khi khg có tấm nào chụp hồi ở trường với thầy Hải vì thầy hay vô và về sát giờ lúc nào thầy cũng vội vả…nên lúc chụp hình khg bao giờ thấy thầy… Các nàng CT5 của tui ơi, Ai còn giữ tấm hình của thầy Hải hồi ở trường gởi qua cho Xlan please! Hình bây giờ thì nhiều lắm Xlan có dặn thầy khi nào đi dự lễ tri ân thầy nhớ khi chụp hình lên đứng phía trước có gì em còn nhìn thấy thầy nên bây giờ thầy tranh thủ lắm hehe…
Anh Duy kể chuyện gặp gở bạn bè đầy tình cảm và xúc động làm anh Cao Thanh Cao bừng tỉnh nhớ ra thầy em chơi cờ tướng giỏi mà khg nhớ tên hic Anh Minh Hà lớp ảnh còn nhắc cho em thầy Hải hay chớp chớp mắt (bị lông nheo quặm, hay bị bụi vô chắc vậy!).
Nhớ nha các bạn Xlan xin hình thầy Hải hồi “Ngày xưa hoàng thị”. Không có thì Thoại Vân, Đàm Chi, Kim Hoa, Đức Hạnh và Lan Bé có trách nhiệm a lô với thầy cho Xlan nha! Phải giao việc cho mấy nàng này mới được khg thôi các bạn cứ ở bển đi ăn kem với các anh, Ỉ bên Vn dễ đi ra quán nên đi hoài tức, hậm hực, bực, nên bị nực…
Xuân Lan thân mến,
Cám ơn Xuân “hồi báo” rất nhanh “théc méc” của Duy. Sáng nay mở Gmail thấy anh Cao Thanh Cao “cắc cớ” hỏi nên Duy nhớ ngay ra thầy dạy Hóa Học cấp lớp 11, 12 ở trường Cao Thắng hay đánh cờ tướng trong trường nhưng suy nghĩ một hồi vẫn không ra tên thầy đó. Rồi không biết từ “memory” mới nhớ mang máng thầy đó tên là thầy Hải. Khi viết tới thầy Hải, Duy mới thêm vào “đám con gái học trò” nếu gặp thầy chắc “không tha” thầy đâu, chắc cô nào cũng “viết thơ tình” gởi cho thầy…Đúng là “thần khẩu hại xác phàm,” Duy đâu có biết là XL có story về ông thầy “đẹp trai” nhất trường này có dạy lớp Điện Tử 2 sau khi Duy rời trường vào tháng 8/1976. Nếu biết rằng thầy Hải có dạy lớp của XL thì cho dù ai có hứa khao “ăn dinner nhà hàng cao cấp” thì mình cũng không dám. Bây giờ “lỡ rồi” phải “tới luôn bác tài.” Nếu khi thầy Hải dạy cho lớp ĐT2 mà thầy “chưa có dzợ” sao mấy mợ nhà mình không ai có “can đảm” tán thầy vậy kìa, để cho thầy có dzợ bên ngoài trường CT uổng quá. Ngày xưa Duy đi học tư ở ngoài Cao Thắng thấy mấy thầy hay có vợ là “mấy cô học trò đẹp như hoa khôi.” Thôi chuyện lỡ rồi, kiếp sau có đi học “lấy kinh nghiệm” nhé. Ở Saigon con gái đẹp ngày xưa có mê “thầy đẹp trai, dạy giỏi” là chuyện rất bình thường. Chỉ có mấy đứa con trai “học giỏi” mà mê “cô giáo đẹp” thì là chuyện “bất bình thường” vì dám “phạm thượng”
Cám ơn Xuân Lan và nếu được xin các bạn nữ CT5 xin thầy Hải post hình hồi trước 1975 để cho học trò xưa được nhìn lại dung nhan “đẹp trai” của thầy.
Thân chào,
Duy
Trời anh Duy ơi, tuy thầy Hải hồi đó đẹp trai thật nhưng mà tụi em khg có đứa nào nghĩ tới chuyện đó hết toàn nghĩ đến chuyện phá các thầy thôi! Với lại học trong trường nam, mà còn nhiều anh nam sinh trẻ, khỏe, đẹp trai…như thầy mấy anh tíu tít mua quà cho còn săn đón thì thầy chỉ là một anh thầy khó tính lúc nào cũng gườm gườm coi học trò mình có thuộc bài chưa, thì làm sao mà nghĩ đến thầy được! Hơn nữa lúc thầy dạy lớp em thì thầy có vợ rồi. Năm 76 hay 77 thì thầy chuẩn bị ra lò đứa út hình như cậu nhóc thứ ba tên Duy Thiện bây giờ cũng đang dạy Lý Hóa nghề cha truyền con nối…
Thấy Điệp đi chợ mừng quá “tám”.