Thời gian trôi qua mới đây đã gần 1 tháng sau ngày lễ “Tri ân thầy cô” .Được anh Thọ Bình cho biết cô Bé bị tai biến .Tối nay như đã hẹn 7 giờ tối cùng với T.Vân đi thăm cô Bé khi xưa làm ở phòng hành chánh của trường ( là vợ của thầy Trần ngọc Cường dạy lớp nguội ,thầy đã qua đời ) .
Trời buổi tối những cơn gió thổi mang theo hơi lạnh ,2 đứa cùng nhau trên chiếc xe máy vừa đi vừa nói chuyện .Chuyện trên trời …dưới đất ,tứ lung …tung luôn ,xe chạy qua cầu Nguyễn văn Cừ là đường Dương bá trạc , quận 8 .thả ga từ….từ…và tìm địa chỉ .
Kìa ! Số 100 kìa ,quẹo vào đi chạy chầm….chậm .(T.Vân nói ) và 4 mắt bắt đầu dò tìm địa chỉ .Ồ ! Không phải 4 mắt mà là 6 mắt mới đúng chứ ,nếu ai không biết thì sẻ thắc mắt tại sao 2 đứa mà 6 con mắt .Nhưng ai đã biết đến thì sẻ hiểu ,vì T.Vân đeo thêm cặp kiếng cận chà bá luôn .
-Ngừng….ngừng 100/22 nè ( T.Vân chỉ căn nhà và nói ) Đứng trước căn nhà đang xây dựng , nhà khoá cửa và tối thui ,2 đứa bèn hỏi thăm căn nhà đối diện thì được biết ,cô đã bán nhà rồi .
Thế là ….việc thứ nhất không hoàn thành 2 đứa tiếp tục việc thứ 2 trong kế hoạch là đến thăm thầy Nguyễn thanh Khiêm ( Ai trong chúng ta đã là học sinh Cao Thắng chắc có lẻ sẻ biết đến thầy Khiêm .Thầy là 1 trong 2 thầy dạy thể dục của trường ) .
Qua cầu Nguyễn văn Cừ lại , chạy đường Xô Viết Nghệ Tĩnh ra đường CMT8 quẹo xuống đường Trương Định quẹo tay trái ra đường Võ thị Sáu và bắt đầu tìm địa chỉ (thú thật mang tiếng sống ở thành phố nhưng nói đến tên đường thì mình xin đầu hàng may là có T.Vân .Bạn này tuy không biết chạy xe nhưng tên đường thì có lẻ rành 6 câu vọng cổ ) .Mình chạy hơi quá và 2 đứa chạy ngược chiều trở lại ( vì trời tối biết không có CA,nếu có thì hôm nay bọn mình vô mánh ,ắt hẳn sẻ được đóng phạt vì tội chạy ngược chiều ) .
Đứng trước cửa nhà thầy ,2 đứa nhìn và tìm xem có chuông không ,cuối cùng tìm không có ….đành gọi thôi Thầy ơi ! Thầy ( trời tối ,đường vắng có lẻ sẻ không ai mở cửa cho mình đâu ,vì đâu ai biết mình ) .Thế là mình lấy tay đập đập vào cửa và tiếp tục gọi nữa ,thì có tiếng trong nhà vọng ra hỏi .
-Chị tìm ai
– Dạ ! Tụi em là học trò của thầy Khiêm năm xưa học ở Cao Thắng ,hôm nay đến thăm thầy .
– Ba em đi bệnh viện 2 ngày nay rồi chị ơi ( À ! Thì ra con gái thầy )
Sau khi được biết thầy nằm ở bệnh viện 115 ,dãy A phòng 415( vẫn người trong nhà kẻ ngoài đường trao đổi cách nhau qua cái cửa sắt .Bọn mình cáo từ để đi thăm thầy).
Tới nơi ,gửi xe 2 đứa tím dãy A và đi bộ lên lầu 4 ( vừa đi vừa thở ,mới tầng 1…2….3…4)
– ngừng lại nghĩ một lát đi thở đã ( có lẻ bước vào tuổi hoàng hôn nên gân cốt ,ốc vít lỏng lẻo hết rồi ) Cuối cùng cũng đến trước cửa phòng 415 ,nhìn vào rảo mắt tìm kiếm và chợt nhận ra thầy đang nằm và cô đang bón cơm cho thầy .Sau khi chào thầy cô mình hỏi thầy .
-thầy nhớ con không thầy ( mình nghĩ là hỏi vậy thôi ,chứ làm sao thầy nhớ ,nhưng mình và Vân không ngờ thầy nói tên mình dù là nghe lơ lớ và cô lặp lại .Ôi! Thật là hạnh phúc và cảm động biết bao nhiêu cho người trò năm xưa được thầy nhắc đến ) .
Nếu các anh chị và các bạn đã tham dự hoặc xem clip video ngày tri ân thầy cô ắt hẳn đã nhìn thấy có 2 thầy đến tham dự trên chiếc xe lăn .Đó là thầy Phan trương Dần và thầy Nguyễn thanh Khiêm , một hình ảnh thật xúc động và khó quên ,tấm chân tình đáng quí và trân trọng biết bao nhiêu của các thầy cô đã dành thời giờ đến tham dự .
Cô cho bọn mình biết thầy bị tai biến đã 15 năm ,lần thứ 1 thầy còn đi khập khiểng và nói còn rỏ ràng .Lần thứ 2 cách đây 2 năm thầy bị lại và té ,thế là phải ngồi trên chiếc xe lăn ,và giọng nói của thầy bây giờ chỉ lơ lớ (chiếc xe lăn do Hội thập tự VN cho ,phải khó khăn làm đơn xin tới …lui mới được cấp ) .Và lần này là lần thứ 3 thầy lại bị té phải đưa vào bệnh viện liền và bị bí tiểu .Cô nói tuy thầy bị vậy nhưng trí nhớ còn tốt lắm .Thầy năm nay đã77 tuổi Người ta nói ” trẻ cậy cha ,già cậy con ” nhưng đứng trước hình ảnh ngày hôm nay ,mình nhận thấy ” con chăm cha không bằng bà chăm ông “,nhìn thấy cô chăm sóc cho thầy và bón từng muổng cơm ,lau mặt và khích lệ tinh thần thầy bằng câu nói (tuy nói vậy nhưng nơi khoé mắt cô rưng rưng ngấn lệ ,cố nén để không cho thầy biết )- -anh phải ăn nhiều cho có sức khoẻ để còn tham dự ngày tri ân nữa chứ Thật hạnh phúc ,hình ảnh thật đẹp .Sau khi chào tạm biệt và gửi tặng thầy món quà của các anh chị và các bạn Úc ,Mỹ và không quên cầu chúc thầy khoẻ lại ,bọn mình ra về .
Dù biết là sinh lão bệnh tử ,chặng đường này ai cũng phải qua ,giàu nghèo cũng không tránh khỏi ,nhưng sao mình vẫn cảm thấy quá buồn .
* Trang này được xem 2561 lần
Thay hinh cac thay co bi benh,chay nuoc mat,toi nghiep qua co
nhung lam sao duoc,benh thi ai cung co,nhung tren hinh thay buon qua
Thay Nguyen van Nen,khong biet bay gio ra sao?
Tran van An,NÂSA,Grand PhD,top world Scientists
Chào anh An hay Ân (vì không có dấu nên Xlan không biết chính xác).
Anh đã nhìn vào hình thầy rồi cảm xúc gởi comment, vậy chắc anh là học sinh Cao Thắng rồi. Xin anh vui lòng gởi tặng trang web Úc Châu một tấm hình và luôn tiện giới thiệu một chút về anh học khóa nào để bạn bè biết mặt nhau. Hy vọng được đón anh tiếp tục đến với web Úc Châu, kết mối thâm tình trong gia đình Cao Thắng.
Chào đoàn kết và chúc anh nhiều sức khỏe.
Địa chỉ email gởi hình về cho Xlan tiện hơn vì em check mail mỗi ngày ntxlan295@yahoo.com
Thanks anh.