Thầy Hùng đeo kính cận, có giọng nói sang sãng, ít nói vui tính.
Thật ra thì sau giải phóng lớp xl mới được học với thầy Hùng một trong những môn liên quan đến điện tử, cũng không nhớ trước 75 ở trường thầy dạy môn gì? Nhưng khi mà được phân công vào dạy lớp xl thì xl thấy thầy buồn lắm (hình như thầy có một chút không hài lòng cái gì đó với ban lãnh đạo nhà trường, chắc là phân công thầy trái ngành nghề ( hay là thầy nhận ra được đời thầy sẽ bị tan nát từ đây khi bị dạy lớp xlan ta!) nhưng mà thầy khg nói ra, đôi mắt thầy chứa đựng sự ưu uất buồn phiền xl cảm giác như vậy!
. Vui lắm mỗi lần thầy giảng bài bao giờ thầy cũng kèm một câu:
– Em nào khg biết hỏi thầy Chi, tui cũng khg biết thầy Chi mới chỉ tui hồi nảy.
Cả lớp cười ó lên.
Những năm đó kinh tế khó khăn nhà nào cũng phải ăn độn bobo, bột mì, khoai mì… Thầy Hùng vô lớp kể nhà tui nuôi mấy trăm con gà nên ngày nào cũng ăn toàn thịt gà.
Mấy bàn ồ lên ganh tị :
– Thầy sướng nhỉ ăn toàn thịt gà.
Thầy Hùng nói:
– Sướng gì gà toi bỏ thì tiếc tui phải ăn. (Thầy nói rồi thầy cười chắc thầy cố ý chọc tụi Xlan háo ăn)
Hạnh mới vọt miệng nói:
– Thầy ăn gà toi coi chừng có ngày thầy toi như gà đó thầy. Thầy Hùng tức quá chửi Hạnh một trận. ( Thần khẩu hại xác phàm mà).
Mắc cười lắm hồi đó học điện tử mấy thầy chia lớp xl ra làm 4 tổ mỗi thầy phụ trách một tổ để học thực hành. Thầy Hùng phụ trách tổ trong đó có Hạnh và Thoại Vân. Buổi sáng thì học lý thuyết buổi chiều học thực hành. Thầy Hùng kêu gọi Thoại Vân và Hạnh ở lại học thực hành thầy cho tụi nó tiêu chuẩn nữa ổ bánh mì nóng giòn của thầy, kêu gọi như năn nỉ (chắc thầy nghỉ học thầy không tày học bạn nên thầy muốn thực tập chung với bạn, vì thầy Chi chỉ thầy, đâu có đủ thời gian để thầy cặp nhật đâu hihi…).
Vậy mà tụi nó láo cá lắm học sáng xong ở lại ngủ trưa thức dậy ăn phần bánh mì của thầy Hùng xong trốn về bỏ thực hành luôn. ( Hỏng biết bây giờ bạn Hùng còn nhớ cái gì về điện tử khg ta? nghi quá! hay là giống lớp xlan quên hết rồi hihi..).
Mấy thầy của lớp Xlan là vậy đó, lúc nào cũng có sự dịu dàng ẩn trong tính nghiêm túc nhưng mà rất yêu thương học sinh lắm lúc làm cho tụi Xlan lờn mặt, người ta có câu “phụ nữ được đằng chân, lân đằng đầu chắc là vậy mà!” Bây giờ lớn lên có con cái nhìn lại nhũng sự phá phách này mà thương mấy thầy quá! chắc tụi Xlan phải xin lỗi các thầy bao nhiêu lần cũng không đủ. Thay mặt các bạn xin lỗi thầy, thầy ơi!
Lâu lắm rồi lớp xl khg có tin tức thầy Hùng, Mấy anh chị em nào có được thì xin vui lòng cho xl biết tin. Thanks. Cầu xin thầy vẫn còn khoẻ mạnh vì bây giờ tụi em đã lên hàng năm rồi, cũng khg biết có gặp lại được thầy trước lúc thầy ra đi khg? Mấy bạn ở Vn liên lạc với anh Thọ Bình tìm thầy, xl sẽ tìm thầy bên này lại phải nhờ ông Duy đăng trong tin tìm trẻ lạc rồi hic.. Sổ ghi nợ chắc chất chồng quá!
Xlan cám ơn mấy bạn đã tìm đến nhà thăm thầy và cho Xlan những tấm hình của mấy bạn chụp với thầy Hùng.
Biết được các thầy mình vui vẻ khoẻ mạnh mình cũng rất vui. Thời gian trôi sao
mà nhanh quá mới đó mà tụi mình đã già hơn các thầy ngày xưa dạy mình rồi. Thôi
thì cái duyên thầy trò kiếp này xin các thầy hãy vui lòng đón nhận những tấm
chân tình của bọn em. Xin lỗi các thầy vì những chuyện mà lớp điện tử 2 đã gây
ra cho các thầy và xin các thầy hãy mỉm cười coi đó như là một kỷ niệm (kỷ niệm
hết sức đau lòng và bực mình cho các thầy hic!). Mong các thầy luôn sống vui vẻ và thật nhiều sức khoẻ. Love all you.
Một điện tử tự do và bướng bỉnh phá phách của điện tử 2.
Kỳ sau: Thoại Vân, Vũ Hoàng Sơn vì tôi là linh mục có được một tín đồ nhưng không là thánh thần…
* Trang này được xem 1875 lần